Quan Đông Tam Tướng lạnh lùng nhìn ba tên huyết nhân trước mặt.
Trên đất đã nằm đầy hơn năm mươi thi thể người của hội Hắc Long, máu đã nhuộm đỏ cẩm thạch.
Máu tươi trong đêm tối hiện ra ánh quỷ dị khác thường, cũng làm người ta cuồng ngạo.
Quan Đông Tam Tướng rút dao ra, quát một tiếng ba người một thể thay nhau xông qua giết bọn Hắc Sơn Đao.
Đao pháp của Quan Đông Tam Tướng hung mãnh bá đạo rút đao nhanh, xuất thủ nặng, đặc biệt là đao đầu tiên.
Một chiêu niêm phong cửa, một chiêu chí mạng. Cao thủ tranh dành nhau thắng bại thường ở lúc đó.
Quan Đông Tam Tướng luôn cho rằng đao đầu tiên tuyệt đối là đao quan trọng nhất, tuyệt đối toàn lực ứng phó. Ý niệm này chắc chắn mười phần chính xác, vì vậy bọn họ vẫn sống sót sau mấy trăm lần huyết chiến.
Bây giờ Quan Đông Tam Tướng một đao đánh ra tuy không có mười phần nắm chắc có thể một đao đánh ngã ba đồng bọn của Hắc Sơn Đao, nhưng lại cho rằng chí ít cũng có thể dành được tiên cơ, để lại cho mình một con đường lui. Mấy chục năm không ngừng cực khổ, kinh nghiệm ba trăm lần huyết khổ chiến, bọn họ quả quyết phán đoán của mình tuyệt đối sẽ không sai.
Đồng bọn của Hắc Sơn Đao có lẽ thân thủ không hơn Hắc Sơn Đao, nhưng mọi người đều là người chơi đao, đao pháp tự nhiên cũng sẽ không tệ. Nhìn thấy mãnh đao của Quan Đông Tam Tướng bổ đến, tay phải bọn họ vừa vun giống như mũi tên sắc bén bắn ra, xông ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540766/chuong-306.html