Đối với năng lực của Lý Hưởng, Lưu Vũ Phi thật sự là không còn chuyện gì để nói. Hai ngày trước chuyện thu mua bệnh viện còn nghe hắn nói chưa xong mà bây giờ tất cả đều đã được giải quyết. Hắn cảm thấy thật may mắn có thể tìm được một người như vậy hỗ trợ. Nhìn Lý Hưởng đang hưng phấn, Lưu Vũ Phi nói: " Lý đại ca, trong khoảng thời gian này quả thực là khổ cực cho anh, nhưng hôm nay ta cũng không phải đi tay không tới, ta dẫn theo hơn mười người trong gia tộc lại đây, sau này công tác của bọn họ sẽ do anh an bài." Lý Hưởng nghe Lưu Vũ Phi nói đã dẫn người tới, lập tức nói: " Vũ Phi, mau đưa ta đi xem, người của cậu mang tới, bọn họ chắc cũng là võ lâm cao thủ.." Cả hai cùng đi tới nơi sản xuất của công ty. Khi Lý Hưởng nhìn thấy người của hắn mang đến thì cả người đều ngây dại, sau nửa buổi mới ấp úng nói: " Vũ Phi, cậu không phải để cho đại ca cười chết đó chứ, bọn họ đều là tiểu hài tử a, vậy thì làm sao ta an bài công tác cho bọn họ được a. Vũ Phi, không phải cậu để cho bọn họ bảo vệ ta đó chứ?" Phản ứng của hắn thì Lưu Vũ Phi đã sớm biết được, hắn lạnh nhạt nói: " Lý đại ca, anh yên tâm đi, bọn ọ đề do đích thân ta huấn luyện, năng lực của họ có thể đảm nhiệm được bất cứ công tác gì, đương nhiên anh không thể để cho ai quản lý bọn họ.." Đương nhiên là Lý Hưởng không thể tin tưởng đám cô nhi này, nhưng Lưu Vũ Phi nói như vậy thì hắn cũng chỉ có thể làm theo, bởi vì Lưu Vũ Phi là ông chủ của hắn. Lưu Tinh nhìn thấy Lý Hưởng còn chưa tin vào thực lực của bọn họ, bèn nói: " Thiếu gia, nếu vị tiên sinh này không tin vào thực lực của chúng ta, vậy thiếu gia cứ để cho chúng tôi thi triển một chút bản lãnh cho vị tiên sinh này thấy vậy." Lưu Vũ Phi gật đầu, nói: " Như vậy cũng được, Lưu Tinh ngươi làm đi, nhưng để xuất ra tiếng vang quá lớn, chỉ cần để Lý đại ca nhìn thấy được năng lực của các ngươi là được rồi." Lý Hưởng tò mò nhìn Lưu Tinh. Hắn đối với thực lực của Lưu Vũ Phi đã quá rõ, còn về phần tiểu hài tử này, hắn không hề xem trọng chút nào. Dù sao theo hắn nhận biết, một người luyện võ muốn có thành tựu ít nhất cũng phải hơn mười năm. Đám cô nhi này từ nhỏ đã sống trong ánh mắt xem thường của người khác mà lớn, trong tính cách luôn có điểm cô độc tự ti. Nếu trong dĩ vãng có người nào xem thường bọn họ, vậy thì cũng không sao. Nhưng hôm nay thì hoàn toàn khác biệt, tu vi mỗi người họ đều đạt tới Nguyên Anh kỳ, đối với ánh mắt không tín nhiệm của người khác luôn rất để ý. Lưu Tinh thấy Lưu Vũ Phi đã đồng ý, không nói hai lời, hai chân đã nhẹ nhàng phi lên bầu trời thật cao rồi nhẹ nhàng như chiếc lá rơi xuống. Nhìn thấy Lưu Tinh nhẹ nhàng bay lên hơn hai mươi thước, Lý Hưởng cũng không còn dám xem thường bọn họ nữa. Hắn vội vàng hướng tới họ xin lỗi, Lý Hưởng cũng hiểu rõ ràng vừa rồi mình đã đắc tội bọn họ, nếu không xin lỗi, tương lai không biết sẽ thế nào. Lưu Vũ Phi thấy Lý Hưởng cũng đã hiểu rõ khả năng của các cô nhi, bèn nói: " Lý đại ca, người thì ta đã mang đến cho anh, đối với việc an bài công tác cho bọn họ thì ta nghĩ thế này, Lưu Tinh bọn họ tuổi còn nhỏ, hơn nữa ngoại trừ công lực, ngoài ra cái gì cũng đều không hiểu, ta xem trước tiên chỉ có thể cho bọn họ làm công việc vệ sĩ, anh nghĩ thế nào.." Lý Hưởng cũng không đồng ý an bài của hắn, nói: " Vũ Phi, công ty của chúng ta phải chính thức bảo vệ, không phải là người, mà là dược thủy. Ta sợ khi chúng ta đưa tới bệnh viện, có người lạm dụng chức quyền, đem Vận Mệnh Thủy ra ngoài bán với giá cao cho những người có tiền, nếu không có ai giám sát thì rõ ràng là không được." Đối với điểm này Lưu Vũ Phi chưa từng nghĩ tới, bây giờ được Lý Hưởng nhắc nhở, lập tức biết ở phương diện này mình lo lắng chưa được chu đáo. Hắn nói: " Lý đại ca, cũng là anh nghĩ chu đáo, ngoại trừ bảo vệ anh và người nhà cùng nhân viên, cứ mỗi bệnh viện chúng ta sẽ phái một người, chuyên môn phụ trách Vận Mệnh Thủy, anh xem thế nào." Lý Hưởng cũng có ý tứ thế này, về phần phụ trách công việc thế nào thì sẽ do hắn thương lượng với Lưu Tinh. Lưu Vũ Phi giới thiệu bọn họ với nhau, còn hắn tự mình chạy tới chỗ sản xuất, xem thử dược thủy mình đã sản xuất có giống như mình nghĩ hay không. Lưu Vũ Phi không muốn để cho người khác nhìn ra gương mặt thật của hắn nên đã dùng chút pháp thuật thay đổi diện mạo. Hắn nhìn khắp xung quanh cảm thấy mọi người làm việc rất tốt. Hắn vừa vào đến cửa thì đã bị nhân viên ngăn lại, yêu cầu hắn xuất ra giấy tờ, nếu không sẽ không cho hắn tiến vào. Hắn lấy ra giấy công tác do Lý Hưởng đưa cho thì họ mới để hắn đi. Khi hắn rời khỏi thì trên tay cầm theo hai bình Vận Mệnh Thủy. Hắn chuẩn bị xế chiều sẽ đi gặp Trần Thiên Tâm sẽ tặng cho hắn. Lý Hưởng và Lưu Tinh bọn họ đều đã thương lượng xong việc an bài công tác. Trấn thủ tại tổng bộ công ty sẽ do mười người Lưu Lôi phụ trách, phân biệt ở chỗ sản xuất và bên trong công ty. Làm vệ sĩ sẽ do Lưu Hào bọn họ một tổ có bốn người, còn lại thì phái đến các bệnh viện quản lý việc phân phát Vận Mệnh Thủy. Lý Hưởng cho bọn họ làm chức giám sát. Nhưng khi Lý Hưởng đưa tiền cho họ để đi xe thì Lưu Tinh đã cự tuyệt. Nói giỡn, bây giờ Lưu Tinh bọn họ đều có thể ngự kiếm phi hành, còn cần ngồi máy bay gì chứ. Lưu Vũ Phi từ trong chỗ sản xuất đi ra, chào Lý Hưởng và đám người Lưu Tinh, nói cho họ nghe mình đi đâu. Hắn đi tới công ty của Trần Thiên Tâm, Trần Thiên Tâm đón tiếp hắn rất nhiệt tình. Hắn mang theo Lưu Vũ Phi đi vào phòng khách quý, hỏi rõ chuyện thành lập công ty của Lưu Vũ Phi. Ca hai nói chuyện suốt nửa ngày, thấy thời gian cũng không còn sớm nên cáo từ về nhà. Khi hắn rời đi thì tặng hai bình Vận Mệnh Thủy cho Trần Thiên Tâm, cũng dặn dò hắn nếu trong nhà hắn có ai bị tuyệt chứng mà không trị được thì cho uống loại dược thủy này. Cũng nói rằng loại dược thủy này là do công ty hắn sản xuất ra. Trần Thiên Tâm mặc dù không biết loại dược thủy này có tác dụng thế nào, nhưng dù sao cũng là quà tặng nên cũng nhiệt tình nhận lấy. Đến khi Lưu Vũ Phi đi về tới chỗ ở của Lý Hưởng, đám cô nhi đã rời khỏi Thượng Hải, đi tới bệnh viện các nơi, bốn người bảo vệ gia đình Lý Hưởng cũng đã tới nhà hắn cùng ở chung một chỗ. Lưu Vũ Phi và Lý Hưởng thương lượng một chút sự việc khai trương trong công ty, cùng với việc Lưu Vũ Phi sẽ nhận chức gì trong công ty. Lưu Vũ Phi thoáng lo lắng nói: " Lý đại ca, ta sẽ dùng khuôn mặt lần đầu tiên đã gặp anh, đảm nhiệm chức tổng giám đốc và người phát ngôn, nếu công ty có tin tức gì trọng đại ta sẽ ra mặt tuyên bố, công ty chúng ta tương lai nhất định sẽ đắc tội rất nhiều người, ta nghĩ Lý đại ca vốn là một người quản lý đơn thuần, nghiệp vụ và chính sách đối ngoại của công ty cứ để cho ta an bài, nếu người khác có hỏi nguyên do trong đó, Lý đại ca cứ nói mình chỉ là người quản lý của công ty, đến lúc đó ai cũng biết tại công ty anh đảm nhiệm chức vụ gì, ta nghĩ đến lúc đó cũng sẽ không có ai gây khó khăn cho anh quá mức." Lý Hưởng cũng biết việc này là Lưu Vũ Phi chỉ nghĩ cho hắn, không muốn cho hắn phải gặp nhiều nguy hiểm, nếu người ngoài không biết sẽ nghĩ hắn chỉ là một con rối. Sau vài ngày, Lưu Vũ Phi lấy thân phận tổng giám đốc và người phát ngôn đến giao thiệp với chính phủ. Người của Bộ Vệ Sinh cũng cảm thấy kỳ quái với Tây Vũ công ty( lúc đầu mới thiết lập thì hắn đã chọn tên này cho công ty) đột nhiên xuất hiện một vị tổng giám đốc, nhìn bộ dáng quyền lực so với Lý Hưởng còn muốn lớn hơn. Lý Hưởng cũng hướng bọn họ nói rõ quyền lực của vị tổng giám này với mọi người trong công ty. Người của Bộ Vệ Sinh lúc này mới hiểu được Lý Hưởng cũng chỉ là một viên chức của công ty Tây Vũ, chỉ phụ trách quản lý mà thôi. Người của Bộ Vệ Sinh biết rõ tình huống này lập tức hướng lên trên hồi báo, Bộ Vệ Sinh phái tới một người tên Hồ Tân đi đến Thượng Hải để giao thiệp với công ty Tây Vũ, từ khi hắn tới Thượng Hải thì vẫn luôn hỏi Lý Hưởng, thời gian khai trương của công ty, hắn hy vọng đến lúc đó Bộ Vệ Sinh sẽ có thể ra mặt triệu tập các ngành truyền thông để tuyên bố. Như vậy có thể cho người cảm giác Tây Vũ công ty là do chính phủ ủng hộ nghiên cứu sản xuất ra loại thuốc trị bệnh nan y, cũng là muốn cho người ngoại quốc nhìn thấy, lại có thể gia tăng danh tiếng của chính phủ trên thế giới. Lý Hưởng, từ khi Lưu Vũ Phi tới, chuyện này liền đẩy sang cho hắn, để cho hắn tự mình an bài. Trước kia hắn không dám làm chủ, vì hắn biết Lưu Vũ Phi không thích cách làm này. Hồ Tân tìm được Lưu Vũ Phi đang ở trong phòng làm việc, bèn nói rõ cho hắn nghe ý nguyện của chính phủ. Lưu Vũ Phi lo lắng, vốn hắn không muốn tuyên truyền rộng rãi, hắn chỉ muốn làm ra một nghi thức khai trương đơn giản mà thôi. Nếu để cho chính phủ gia nhập, nhất định sẽ gây ra phong vân đầy trời, đến lúc đó toàn thế giới sẽ biết công ty Tây Vũ sản xuất ra loại thuốc trị được bệnh nan y. Vậy thì những kẻ có tiền trên thế giới còn không ùa tới, với năng lực sản xuất bây giờ của công ty thì làm sao chịu nổi. Điều này cũng còn đơn giản, nhưng nếu để cho người của tu chân giới biết về Vận Mệnh Thủy, cách luyện chế đều dụng những thiên tài địa bảo cả ngàn năm, vậy còn không chạy tới mà đoạt bảo hay sao. Đối với những đám người của tu chân giới hắn vẫn còn không sợ, nhưng hắn vẫn phải băn khoăn. Vì thế đối với đề nghị của Hồ Tân hắn cũng không đồng ý, Hồ Tân cũng không nghĩ tới hắn lại cự tuyệt chuyện tốt đến thế này. Hắn cho rằng công ty nào mà không hy vọng cùng chính phủ giao đãi, gia tăng danh tiếng, bây giờ có cơ hội mà người của công ty Tây Vũ này lại cự tuyệt. Hồ Tân nhìn thấy vẻ mặt kiên quyết của hắn, biết bây giờ có nhiều lời cũng vô ích. Hắn thất vọng rời khỏi phòng làm việc của Lưu Vũ Phi, muốn đi báo cáo cho cấp trên hay quyết định mới của công ty Tây Vũ. Ngày hôm sau, Hồ Tân lại trở lại, lần này cùng đi với hắn có thêm một vị phó bộ trưởng họ Hoa của Bộ Vệ Sinh, bởi vậy có thể thấy chính phủ đối với công ty Tây Vũ xem trọng đến thế nào. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn Vị Hoa bộ trưởng kia nói chuyện với Lưu Vũ Phi suốt ba giờ, đã dùng hết lý lẽ tốt nhất và khôn ngoan nhất của một người làm chính trị. Đồng thời còn hứa chỉ cần công ty Tây Vũ không có những yêu cầu quá mức vậy tất cả mọi việc chính phủ đều đáp ứng, nhìn bộ dáng của vị bộ trưởng này thật sự là không đạt được ý định không thôi. Đến lúc này Lưu Vũ Phi mới biết những người làm chính trị thật sự có được bao nhiêu sự lợi hại. Rõ ràng sự việc không lớn nhưng khi qua miệng của họ có thể làm như là ngày tận thế vậy. Cuối cùng hắn đành phải đáp ứng yêu cầu của Hoa bộ trưởng. Hoa bộ trưởng thấy mục đích đã đạt được, liền mang theo Hồ Tân rời khỏi công ty Tây Vũ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]