Diệp Lăng Phi hôn lên môi Đường Hiểu Uyển thêm mấy cái nữa rồi mới đứng dậy, nói:
- Ba người chúng ta ra ngoài ăn cơm đi, khó có dịp ba chúng ta ở cùng nhau, chiều hôm nay phải đi ăn một bữa thật ngon, được không?
Đường Hiểu Uyển tất nhiên là tràn đầy vui mừng, nhưng Vu Đình Đình lại lo lắng, nói:
- Diệp đại ca, chúng ta không cần đi ra ngoài ăn cơm đâu, ăn ở nhà là được rồi, không phải sao?
Đường Hiểu Uyển không biết rốt cuộc thì Vu Đình Đình đang lo lắng cái gì, cô nói:
- Đình Đình, không đi ra bên ngoài ăn cơm sao được chứ, trong nhà không có đồ ăn, không phải là em không biết, bình thường chị có nấu ăn đâu!
Vu Đình Đình lo lắng nếu như đi ra ngoài ăn cơm sẽ mang đến phiền toái cho Diệp Lăng Phi, dù sao nơi này là thành phố Vọng Hải, thành phố tuy không coi là nhỏ, nhưng cũng không quá lớn, nói không chừng có thể gặp được người quen. Vu Đình Đình biết rõ sự lợi hại của bà xã Diệp Lăng Phi, nếu để cho bà xã của Diệp Lăng Phi biết được thì sẽ hỏng bét cả. Vu Đình Đình làm vậy vì lo lắng cho Diệp Lăng Phi, trong lòng Diệp Lăng Phi sao có thể không nhận ra được sự lo lắng của Vu Đình Đình chứ, hắn liền nói:
- Đình Đình, chuyện này em không cần lo lắng, Tình Đình đã đến Bắc Kinh rồi, tạm thời cô ấy còn chưa về nhà, chúng ta có thể đi ra bên ngoài ăn một bữa cơm, chỉ có điều, tối nay anh phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525464/chuong-1471-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.