Thời gian này chỉ có Đường Hiểu Uyển một mình ở trong biệt thự ở quảng trường Hải Tinh, đôi khi Đường Hiểu Uyển còn về nhà mình ở, Vu Đình Đình vừa về tới biệt thự, lập tức để hành lý xuống, thu dọn căn phòng của mình. Bây giờ Vu Đình Đình và Đường Hiểu Uyển không còn ở chung phòng như trước nữa, dù sao hai người đều có cuộc sống riêng của mình, hai người bọn họ cũng phải có không gian riêng tư. lúc Đường Hiểu Uyển đi vào trong phòng của Vu Đình Đình, đã thấy Vu Đình Đình đang dọn dẹp lại phòng mình, cô ngồi ở trên giường của Vu Đình Đình, cười nói:
- Đình Đình, chị không có thời gian quét dọn, chỉ hai ba ngày dọn phòng một chút, phòng của em thì chắc chỉ tuần hai lần, em sẽ không trách chị chứ?
Vu Đình Đình vuốt mái tóc trên trán sang một bên, ngẩng đầu, nhìn về phía Đường Hiểu Uyển, nói:
- Chị Hiểu Uyển, tất nhiên là em không trách chị rồi, em còn phải cảm ơn chị Hiểu Uyển dọn phòng giúp em nữa, ai da, chị Hiểu Uyển, em quên mất, em mua quà cho chị rồi đấy!
Vu Đình Đình nói xong liền bỏ cái chổi trong tay ra, cô còn chưa thu dọn xong hành lỳ, cô đi đến trước một cái túi du lịch để trên bàn, Vu Đình Đình mở miệng túi, lấy ra một chú thỏ bông, cười nói:
- Chị Hiểu Uyển, lần trước chị nói là chị thích thỏ bông, lúc về nhà, vừa hay em gặp được chú thỏ bông này liền mua ngay, không biết chị có thích nó không?
- Ai da, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525463/chuong-1471-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.