Khi Tiểu Cửu nhắc đến Thái Duyệt thì tỏ ra rất tức giận, Mộ Văn nhìn nhìn Tiểu Cửu, rồi lại nhìn Thái Tiểu Ngọc, nói:
- Sao tôi cứ cảm thấy hình như Tiểu Cửu có thù hận rất sâu với Thái Duyệt nhỉ?
Thái Tiểu Ngọc không nói gì, chỉ đưa điếu thuốc lá lên miệng hút một hơi, sau đó, cô ta quay sang bên Mộ Văn, nói:
- Mộ Văn, chị là đặc công, lần này đến thành phồ Vọng Hải, thật sự là vì truy nã chúng tôi sao?
- Truy nã hai người ư?
Mộ Văn nghe Thái Tiểu Ngọc nói như vậy, cô nhìn Thái Tiểu Ngọc, rồi lại liếc sang phía Tiểu Cửu, trước thì gật đầu, sau đó thì lại lắc đầu, nói:
- Chuyện này tôi không biết nên trả lời như thế nào, tôi là đặc công, nhiệm vụ thế nào phải giữ bí mật với người ngoài. Nhưng cô và Tiểu Cửu đều là bạn của tôi, tôi cảm thấy nên nói thật cho hai người biết thì tốt hơn, lần này tôi đến thành phố Vọng Hải thực ra không phải là vì hai người, mà là vì Cửu Long triều thánh!
- Cửu Long triều thánh? Trong tay chúng tôi cũng có một khối!
Thái Tiểu Ngọc nghe Mộ Văn đề cập đến Cửu Long triều thánh, cô ta bèn nói,
- Miếng ngọc bội đó chúng tôi vô tình phát hiện được, lúc ấy cha rất hưng phấn, nhưng tôi chẳng cảm thấy có gì tốt cả. Truyền thuyết chung quy chỉ là truyền thuyết, chưa ai thấy cả, ai biết được nó có tồn tại hay không chứ?
Tiểu Cửu cũng nói:
- Đúng vậy, nhưng thứ như vậy không chắc đã tồn tại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525350/chuong-1414-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.