Diệp Lăng Phi vừa nói như vậy thì Mộ Văn trở người lại, xem ra lời nói của Diệp Lăng Phi đã kích động Mộ Văn. Cánh tay phải của Mộ Văn vẫn đang được truyền nước, cô ta cử động một cái khiến cho bình chuyền nước cũng động đậy theo.
Diệp Lăng Phi vội vàng giơ tay đè Mộ Văn xuống và nói:
- Mộ Văn, cô làm gì vậy, mau nằm xuống đi!
Mộ Văn bị Diệp Lăng Phi đè mạnh xuống giường thì cô ta không thể dậy nổ, cô ta thở phì phì và nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Tôi còn có thể làm gì, đương nhiên là đi tìm tên khốn nạn đó, tôi không thể bỏ qua như vậy được!
Diệp Lăng Phi trong lòng cũng biết, với tính khí của Mộ Văn chắc chắn cô ta sẽ không bỏ qua như vậy đâu. Nhưng tình hình bây giờ là Mộ Văn đã bị thương, hơn nữa còn nằm trên giường bệnh, Mộ Văn lực bất tòng tâm. Vốn dĩ không thể nào cô ta có thể tìm được tên kia để báo thù, cho dù có bình phục, lúc Mộ Văn gặp tên đó thì cũng không biết Mộ Văn có thể giết được tên kia hay không.
Diệp Lăng Phi nghe thấy Mộ Văn nói như vậy thì hắn an ủi:
- Mộ Văn, chuyện này cô không cần quan tâm, tôi sẽ giúp cô đối phó với tên đó, à, đúng rồi, cô vẫn chưa nói cho tôi biết tên đó rốt cuộc là nam hay là nữ, bộ dạng ra sao, khoảng chừng bao nhiêu tuổi…?
Diệp Lăng Phi lập tức hỏi Mộ Văn cả đống câu hỏi, Mộ Văn thật sự là trả lời không nổi, tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525029/chuong-1255-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.