Chu Hồng Sâm đi vào bên trong phòng lắc đầu nói:
- Lãnh đạo cũ, chuyện bên chính phủ nhiều quá, ai da, chuyện gì cũng đều tìm tôi cả, ông xem, tôi mới đến Vọng Hải mà nhận được không biết bao nhiêu cuộc điện thoại, làm thị trưởng như tôi thật là không dễ!
Điền Vi Dân khi nãy vừa trò chuyện với Diệp Lăng Phi xong, sau khi Chu Hồng Sâm bước vào thì Điền Vi Dân đã không nói gì nữa mà quay mặt sang nhìn Chu Hồng Sâm đang đi đến.
Chu Hồng Sâm ngồi lại chỗ cũ của ông và cầm ấm trà rót vào chén trà của mình và nói:
- Lãnh đạo cũ, chuyện ở bên đó của tôi rất nhiều, vốn muốn từ từ nói chuyện với lãnh đạo cũ, kết quả là cứ nghe điện thoại, ai da, không nói nữa, tôi khóa điện thoại đây!
Điền Vi Dân vừa cười vừa nói:
- Lão Chu, chuyện công việc không thể chậm trễ được, ông bật điện thoại lên đi, ngộ nhỡ công việc bị trễ nãi thì không được đâu!
- Không có gì đâu!
Chu Hồng Sâm nói,
- Tôi đã nói với chính phủ bên đó rồi, để bọn tự làm đừng cứ tìm tôi mãi thế!
Diệp Lăng Phi không nói gì cả, theo Diệp Lăng Phi thấy thì ở đây đang có một uẩn khúc gì đó. Hắn vốn không cho rằng Chu Hồng Sâm thực sự là vì chuyện công việc, nếu là chuyện công việc thì Chu Hồng Sâm hà tất gì mà giữ bí mật với Diệp Lăng Phi, dường như không muốn cho Diệp Lăng Phi biết những chuyện này. Diệp Lăng Phi cảm thấy khi nãy cuộc điện thoại đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524857/chuong-1169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.