Đúng lúc Diệp Lăng Phi ngồi xuống, đang định xuống giường, bỗng nghe thấy từ bên ngoài có tiếng phụ nữ thét lên, hình như là tiếng cô hộ lý chuyên chăm sóc cho Chu Hân Mính.
Nghe thấy tiếng thét của cô hộ lý kia, Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình khá sửng sốt, Diệp Lăng Phi vội vàng xuống giường, cùng Bạch Tình Đình ra khỏi phòng ngủ.
Bèn nhìn thấy ở hành lang tầng hai, cô gái đó sắc mặt nhợt nhạt, cạnh chân cô ta có một cái đĩa, rơi vài miếng xúc xích. Loại xúc xích này đều là đều là loại xúc xích có bán trong siêu thị, chỉ là vỏ ngoài bị lột đi. Cô gái kia đứng ở hành lang, sắc mặt nhợt nhạt.
Không chỉ có Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình chạy ra, đến Minako và Suzu Yamakawa ở tầng ba cũng vội vàng đi xuống, bọn họ nghe thấy tiếng thét cũng muốn biết rút cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Diệp Lăng Phi vội chạy đến, nhìn cô gái kia rồi hỏi:
- Có chuyện gì thế?
Cô gái chỉ vào miếng xúc xích rơi dưới đất nói:
- Móng tay...móng tay. Bên trong cái đó có móng tay.
Diệp Lăng Phi nghe cô gái đó nhắc đến móng tay, hắn cúi người xuống, nhặt một miếng xúc xích lên, nhìn qua rồi nói:
- Tôi tưởng có chuyện gì cơ, thì ra chỉ là móng tay, có cái gì ghê gớm mà phải làm toáng lên.
Cô gái đó ấp úng nói:
- Tôi...tôi đã từng nghe một câu chuyện, câu chuyện... Tôi nghe...nghe người ta nói...thịt...
- Thịt làm sao? Không phải có người nói xúc xích là dùng thịt người để làm đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524821/chuong-1133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.