Diệp Lăng Phi vừa nói hết câu. Minako cúi đầu, khẽ nói:
- Diệp tiên sinh, nếu ông thích, tôi và tiểu thư Yamakawa sẽ mặc.
Diệp Lăng Phi nghe Minako nói vậy, cười nói:
Không phải chứ, các cô thật sự sẽ mặc ư. Ban nãy tôi chỉ nói đùa thôi, nếu các cô thật sự mặc quần áo người phục vụ, tôi chắc rằng tôi và vợ tôi ngày nào cũng cãi nhau.
Diệp Lăng Phi nói đến đây, đột nhiên quay sang Minako nói:
- Minako, tôi vẫn muốn hỏi cô câu hỏi hôm qua, tối hôm qua khi cô đến phòng ngủ của tôi, rút cuộc cô đã nhìn thấy gì?
- Tôi thật sự không thấy gì cả.
Minako cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi nhìn bộ dạng Minako thì biết ngay tôi hôm qua Minako thực sự đã nhìn thấy rồi. Hắn nhẹ nhàng nói:
- Minako, lừa dối người khác không phải là một thói quen tốt, đặc biệt là một người đơn thuần như tôi, nếu như cô lừa tôi, lẽ nào trong lòng cô không cảm thấy day dứt sao?
- À....!
Minako nghe Diệp Lăng Phi nói xong, vội ngẩng mặt lên, nói liên tục:
- Diệp tiên sinh, xin lỗi, xin lỗi, tôi biết tối hôm qua tôi không nên vào. Tôi nhìn thấy...nhìn thấy một chút...!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Minako, tôi biết là cô đã nhìn thấy rồi, thế nào, da vợ tôi đẹp hay da cô đẹp?
Câu nói của Diệp Lăng Phi khiến hai má Minako đỏ ửng lên, cô ta nói:
- Da tôi không bằng...!
- Tôi biết làn da của cô không đẹp bằng làn da vợ tôi.
Da mặt Diệp Lăng Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524820/chuong-1132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.