Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính ra khỏi phòng ngủ. Diệp Lăng Phi đưa Chu Hân Mính về phòng trước sau đó đi lên tầng ba. Hắn đứng ở bên ngoài gõ cửa, nghe thấy tiếng Minako ở bên trong vọng ra, Diệp Lăng Phi mới bước vào. Vừa vào trong phòng bèn thấy Minako ngồi trên giường đang giúp Suzu Yamakawa ép chân, đôi chân eo thon, trắng ngần của Suzu Yamakawa hiện ra trước mắt Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi vừa nhìn bèn nuốt nước bọt ừng ực, trong bụng nghĩ Suzu Yamakawa đúng là mỹ nhân, đương nhiên Diệp Lăng Phi chỉ là nghĩ thầm như vậy thôi, hắn lập tức nhìn đi chỗ khác.
Minako thấy Diệp Lăng Phi bước vào, cô ta buông tay, nhìn về phía Diệp Lăng Phi nói:
- Diệp tiên sinh, ông có việc gì không ạ?
- Không có chuyện gì.
Diệp Lăng Phi đi đến trước ghế, hắn ngồi xuống, vắt chân lên nói:
- Tôi đến nói chuyện với hai người, hai người có quen với cuộc sống ở đây không?
Minako nghe Diệp Lăng Phi nói xong, bèn nói:
- Rất tốt, Diệp tiên sinh. Tôi và tiểu thư Yamakawa đang định cảm ơn ông. Chỉ là chúng tôi không có cơ hội nói với ông, vì ông bận quá.
- Tôi quả thật có chút việc phải giải quyết. Công việc ở đây nhiều quá, lúc nào cũng cảm thấy một mình tôi làm không xuể.
Diệp Lăng Phi nói câu đó cũng không sai, hắn phải đối phó với không ít đàn bà, thật sự cảm thấy rất bận. Đương nhiên Diệp Lăng Phi nói như vậy, Suzu Yamakawa và Minako không hiểu được hàm ý sâu xa trong câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524804/chuong-1116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.