Diệp Lăng Phi không hiểu đã xảy ra chuyện gì, hắn hồ đồ hỏi:
- Cái gì hỏng?
- Hôm nay không phải ngày an toàn.
Chu Hân Minh oán hận nói:
- Đều tại anh cả. Nếu em mang bầu thì phải làm sao?
Diệp Lăng Phi nghe xong cười nói:
- Em mà mang bầu thì mình cùng nuôi. À, con trai thì tên là Diệp Chu, con gái thì tên là Chu Diệp, em thấy anh đặt hai cái tên này thế nào?
- Đi, anh đi ra ngoài đi, em không có tâm trạng đùa với anh. Nếu em mà mang bầu chắc ba em tức chết mất.
Chu Hân Minh nói xong, trần truồng bước qua người Diệp Lăng Phi, cô đến chỗ tủ quần áo, tìm đồ mặc vào.
Diệp Lăng Phi nhẹ nhàng ôm cô từ đằng sau, hỏi:
- Hân Minh, em đang làm gì vậy?
- Mặc quần áo vào!
Chu Hân Minh hét lên:
- Em không muốn mang bầu.
Diệp Lăng Phi ôm Chu Hân Minh, nựng:
- Không phải sợ, nếu em mang bầu thì minh ra nước ngoài, lúc đó ba em chắc chắn không thể biết được.
- Anh là đồ ác độc, nếu em mà mang bầu em hận anh suốt đòi.
Chu Hân Minh bất mãn nói.
- Vậy thì cứ hận anh đi!
Diệp Lăng Phi bể Chu Hân Minh đến bên giường đặt cô xuống rồi ép minh lên người cô.
Chu Hân Minh cố hất sức đầy Diệp Lăng Phi ra, mắng:
- Anh là đồ...
Chu Hân Minh vẫn chưa kịp mắng xong, Diệp Lăng Phi đã đè lên người cô lần nữa, môi hắn dính chặt lấy đôi môi căng mọng của cô, không để cô có cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524317/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.