Diệp Lăng Phi ngồi trong xe cảnh sát của Chu Hân Minh, hôm nay hắn không đi xe. Ngồi trong xe, tay kẹp điếu thuốc, hắn nhìn Chu Hân Minh nói:
- Hân Minh, em nghĩ là ai đã giết tên đó?
Chu Hân Minh nghiêng mặt quay ra nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Sao em biết được, có thể có kẻ nào đó muốn báo thù chàng?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Hân Minh, chính anh tận mắt chũng kiến tên sát thủ giết ngươi đó. Em xem tên đó to gan như thế nào mà giữa ban ngày ban mặt dám cầm súng giết ngươi. Anh vốn cũng định đuổi theo, nhưng không ngờ hắn còn dám giơ súng bắn anh. Trong khoảng khắc hắn giơ súng nhằm vào anh, em đoán xem anh đã nhìn được những gì?
Chu Hân Minh ngạc nhiên hỏi:
- Anh nhìn được những gì?
- Anh nhìn thấy tên khốn đó đang cười.
Diệp Lăng Phi lạnh bàng nói:
- Tên sát thủ này không phải loại tầm thường, anh thấy hắn có tâm lý rất sắt đá, chắc chắn đã từng được huấn luyện, mẹ kiếp, anh hối hận khi không mang súng theo. Nếu hôm nay anh mang súng theo thì đầu nó đã bung như dưa rồi, dám giương súng lên bắn anh mới sợ chứ.
Chu Hân Minh nghe xong, đột nhiên dừng phất xe lại, rồi tấp xe vào lề đường, nghiêng mặt, nhìn Diệp Lăng Phi, tím mặt nói:
- Diệp Lăng Phi, anh là đồ khốn kiếp, anh có biết anh của hiện tại và ngày trước không giống nhau không, giờ anh đã có gia đình, có Tình Đình, còn có cả em. Sao anh có thể mạo hiểm như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524316/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.