Không chỉ có Phương Linh nghi ngờ về khả năng nghe hiểu của mình mà cả Đổng Học Dân cùng đang hoài nghi bản thân mình. Trong lòng Đổng Học Dân hiểu rất rõ, hợp đồng này của bảo hiểm Dân An khó lòng thành công. Vì theo cảm nhận của hắn sau vài lần nói chuyện với Trần Ngọc Đình qua điện thoại, vị phó chủ tịch Tân Á này chỉ lấy Dân An ra so sánh với Bình An mà thôi.
Đổng Học Dân vốn chẳng định lãng phí thời gian cho vụ làm ăn này nên mới tỏ ý nhường lại cho Phương Linh. Dù sao thì nếu Phương Linh có không làm được thì cũng chẳng can hệ gì đến hắn ta, cô ta có trách thì chỉ nên trách bản thân mình không có tài cán gì mà thôi. Nhưng đồng thời cô cũng mắc nợ hắn một lần, hắn cũng muốn thông qua việc này kết thân với Phương Linh.
Nhưng hắn không thể ngờ sự việc lại thành ra như vậy. Vị phó tổng Tân Á muốn kí kết hợp đồng trực tiếp với Phương Linh. Phản ứng đầu tiên của hắn là tưởng mình đã nghe nhầm, nhất định mình đã nghe nhầm.
Phương Linh và Đổng Học Dân mặt đần thộn ra, không có bất cử phản ứng nào. Diệp Lăng Phi đành lên tiếng cười nói:
- Ban nãy tôi vô tình gặp phó tổng Trần ở trước cửa văn phòng, thật không ngờ phó tổng lại là người có tầm nhìn như vậy. Tôi mới chỉ giới thiệu một chút về công ty bảo hiểm Dân An của chúng ta thôi mà cô ấy đã nhận luôn hợp đồng với công ty ta. Phương Linh, cảm ơn cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524313/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.