Câu nói này của Chu Hân Minh đã khiến tên chủ hàng bị sốc, hắn nhìn Chu Hân Minh, hỏi:
- Cô gái, ý của cô là gì?
Chu Hân Minh cười nói:
- Ông chủ, ông nói tất cả mọi người đều biết ở trên phố Thiên Tân này khắp nơi đều có trộm, đến mua đồ còn bị đánh cắp, ai còn dám đến nữa. Chẳng nói đâu xa, nói ngay đến người phụ nữ vừa rồi, ông nói xem lần sau cô ta còn dám đến nữa không?
Những lời này của Chu Hân Minh đã khiến cho ông chủ hàng này im lặng, nhẹ nhàng gật đầu, xem như đồng ý với những lời của Chu Hân Minh nói. Chu Hân Minh tiếp tục nói:
- Nếu khách đến ít đi, thì việc buôn bán của ông cũng sẽ không tốt lắm, tôi nói tám vạn đồng một năm của ông chẳng phải là sẽ dần bị thất thoát hết sao?
Những lời của Chu Hân Minh đã nói đến những suy nghĩ trong lòng của người chủ hàng, ông chủ hàng đưa mắt nhìn xung quanh, thì thầm nói:
- Cô gái, không phải chúng tôi không muốn nói đâu, mà là không dám nói thôi. Ai chẳng biết nếu nơi này có nhiều trộm cắp, thì không ai dám tới đây nữa, nhưng mà, chúng tôi đều đang buôn bán ở đây, nào dám nói lung tung, chỉ sợ đắc tội với người khác.
Trong lòng Chu Hân Minh cũng cho rằng lời ông chủ này nói ra là thật, làm ăn ở đây, đều là buôn bán nhỏ, nào dám đắc tội với người khác. Điều này không thể đổ lỗi cho ông chủ này, hoàn toàn là do xã hội tạo thành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524159/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.