Trương Lộ Tuyết đâu có hiểu được tâm tư của Diệp Lăng Phi, trong lòng cô đang thầm đắc ý thì nghe Diệp Lăng Phi nói:
- Được rồi, tôi thấy đừng có ồn ào tiếp nữa, tốt nhất là lập tức trở về bảo tồn thể lực đi!
Hai tay Diệp Lăng Phi đẩy Trương Lộ Tuyết ra, khiến cho Trương Lộ Tuyết cảm thấy trong lòng rất không vui, cô thầm giận hờn nói:
- Tôi không tin anh là người đàn ông không háo sắc!
Trịnh Khả Nhạc cũng bước qua miệng nói:
- Đúng thế, rất lạnh, mau vào thôi, chết cóng rồi!
Mấy cô gái này đều mặc áo ngắn tay, phần lộ ra bên ngoài lạnh như sắp đóng băng. Đường Hiểu Uyển và Từ Oánh cũng trở vào bên cạnh mọi người, mọi người vừa đi đến cửa của căn nhà gỗ đột nhiên nghe thất ở một nơi không xa có âm thanh, trong đó còn văng vẳng tiếng nói của đàn ông.
Bốn cô gái lúc đầu còn tưởng mình nghe nhầm, nhưng khi nghe kĩ lại quả thật là có âm thanh, hơn nữa lúc này còn nhìn thấy ánh đèn. Trong rừng sâu có giọng nói của con người, vốn đã đủ người rồi. Lúc nãy Diệp Lăng Phi còn kể chuyện ma, vậy càng thêm người rồi. Bất giác bốn cô gái bám chặt Diệp Lăng Phi, toàn thân run cầm cập.
- Trở vào căn nhà gỗ mau!
Sau khi Diệp Lăng Phi nhìn thấy ánh đèn đó, thấp giọng nói:
- Đi dập tắt lửa mau!
Năm người đi trở vào căn nhà gỗ, Diệp Lăng Phi xoay tay lại khóa cửa căn nhà gỗ. Hắn thò tay rút ra con dao găm, nắm chặt trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1524111/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.