Diệp Lăng Phi giống như cá xuống nước. Bạch Cảnh Sùng tuy rằng thường xuyên bơi lội nhưng làm sao so nổi với Diệp Lăng Phi. Nếu không phải là Diệp Lăng Phi cố tình nhường nhịn Bạch Cảnh Sùng thì hắn hẳn phải vượt Bạch Cảnh Sùng đến năm mươi mét.
Bạch Cảnh Sùng bơi qua bơi lại một hồi liền lên bờ. Hắn biết sức của mình, phất phất tay, ý bảo Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình ở dưới nước bơi tiếp, còn bản thân cầm một cái khăn lông đứng trên bờ lau người.
Diệp Lăng Phi cố ý bơi bên cạnh làm tung bọt nước vào Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi trêu chọc, muốn bơi cũng không bơi được nữa. Bạch Tình Đình ỷ vào khả năng bơi lội không tồi của mình, đơn giản giang hai tay ôm lấy Diệp Lăng Phi, hai người cùng chìm xuống nước.
Nói về bơi lội thì đến hai Bạch Tình Đình cũng không phải là đối thủ của Diệp Lăng Phi. Nhưng hắn lại giả vờ kinh hoành, hai tay quơ loạn trong nước. Hắn ôm chặt lấy cặp mông chắc mẩy của Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi càng làm thế, Bạch Tình Đình lại càng hiểu nhầm là Diệp Lăng Phi bơi kém, chịu để cho hắn sờ mó, không chịu buông tay ra.
Cuối cùng thì Bạch Tình Đình cũng bỏ cuộc, trồi lên mặt nước hít một hơi. Cô vừa mới đổi hơi thì Diệp Lăng Phi lại từ trong nước ôm lấy mông cô, kéo Bạch Tình Đình xuống nước. Ở trong nước, Diệp Lăng Phi ôm lấy Bạch Tình Đình, hai đôi môi dán vào nhau. Bạch Tình Đình chỉ đánh hắn vài cái tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1523896/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.