Diệp Lăng Phi lái xe tới trước cửa nhà hàng Ba Thục, xuống xe, đi thẳng tới phòng đã đặt trước.
Đẩy cửa phòng ra, hắn thấy Bạch Cảnh Sùng và Bạch Tình Đình quả nhiên đã đang ngồi chờ bên trong.
- Xin lỗi bác, cháu tới chậm. Tắc đường lâu quá.
Diệp Lăng Phi vừa đi vào vừa liên tục xin lỗi. Tâm trạng Bạch Cảnh Sùng không tồi, vẻ mặt tươi cười nói:
- Không sao, đều là người nhà cả, không có gì.
Vừa nói hắn vừa nói với người phụ vụ:
- Phục vụ, mang thức ăn lên đi.
Diệp Lăng Phi cởi áo khoác, ngồi lên ghế bên cạnh Bạch Tình Đình. Tâm trạng Bạch Tình Đình có vẻ cũng rất tốt, cười ha ha nói:
- Anh tới muộn, bữa tối hôm nay anh nên mời mới đúng.
- Không phải chỉ là một bữa cơm thôi sao, được thôi.
Diệp Lăng Phi cầm chén trà trước mặt Bạch Tình Đình, uống ào ào cạn sạch, lại cầm ấm trà rót thêm một chén nữa, uống thêm. Diệp Lăng Phi lau lau miệng, cười nói với Bạch Cảnh Sùng:
- Bác à, bác còn chưa cho cháu biết là hôm nay có chuyện gì. Cháu đúng là không biết gì đã chạy tới ăn cơm đó.
- Chẳng lẽ bác không ăn cơm với cháu một bữa được à?
Bạch Cảnh Sùng cười nói.
- Ý cháu không phải vậy.
Diệp Lăng Phi cuống quít khoát tay nói.
- Cháu nghe nói Tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế gần đây không ổn lắm, cháu còn tưởng bác bận không có thời gian ăn cơm cơ đấy.
- Ha ha, cháu nói chuyện đó à. Tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế vừa rồi quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1523895/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.