Một thế giới càng giàu có, một quốc gia càng phát triển thì cũng không thể nào tránh được trường hợp tầng lớp có tiền và tầng lớp không có tiền ngày càng cách biệt. Ví như tại thành phố Quảng Phúc chẳng hạn. Khu ổ chuột, nơi đó Ngũ Tý làm một tay bá vương, nhưng suy cho cùng cũng chỉ là kẻ cai quản khu ổ chuột, chẳng khá hơn được. Hắn chẳng giàu, cũng chẳng có quá nhiều tiền. Chỉ được gọi là có tiền hơn người ở trong khu ổ chuột một ít mà thôi.
Lần đầu tiên, một kẻ lang thang, được bước chân vào một căn biệt thự sang trọng nằm ngay trung tâm thủ đô thành phố này. Ít nhiều hắn sống ở cái quốc gia này 5 năm trời, hắn cũng biết được rằng đất của thủ đô Xích Quỷ được gọi là tấc đất tấc vàng. Muốn có một mảnh đất ở trung tâm, số tiền bỏ ra còn mắc gấp mấy lần cái biệt thự xây nên như thế này.
Choáng ngợp trước vị trí của biệt thự. Choáng ngợp trước sự xa hoa của biệt thự. Porteur đứng đó, hắn được chở trên một chiếc xe sang trọng để đến đây. Và giờ hắn không dám bước chân vào đó.
Nhóm người Thu Phong lúc này đã vào nhà, chỉ còn Thu Phong đứng đó nhìn Porteur chết chân trước cổng hắn lại cười:
“Vào đi!”
Nghe thế, tâm trạng của Porteur bỗng trở nên vui vẻ. Lần đầu tiên sau hàng đấy năm, cuối cùng hắn cũng có một chiếc giường để ngã lưng... không những thế, hắn còn được ở một nơi sang trọng như thế này. Chạy vội đến bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-quy-vuong/1883229/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.