Quận ổ chuột đấy là cái tên mà mọi người đặt cho cái quận cách xa trung tâm này.
Một quận kém phát triển.
Ban đêm đâu đó ở một góc xó nơi thuộc quyền quản lý của Thu Phong.
“Mày có dám chắc là đi phá xong chạy không?”
Một kẻ đầu nhuộm vàng làn da thì đen thui mà cũng chẳng biết vì trời tối do da nó đen hay vì da nó đen thật bởi đứng trong bóng đêm ngoài hai con mắt với hàm răng hắn ra chẳng thấy cái gì nữa. Quả đầu vàng kết hợp với làn da đen nhìn hắn như một tên bá dơ đúng nghĩa.
Lúc này thằng đầu vàng đang nói chuyện với một kẻ khác tuy không nhuộm đầu nhưng phong cách ăn mặc của hắn lại rất quái. Chiếc quần Jean rách đùi thì cái này cũng là một mốt không nói, về phần thân trên của hắn, hắn mặc một chiếc áo thun đen dài tay hình thù đầu sọ gì đó còn bên ngoài hắc mặc một chiếc áo khoác cũng bằng Jean rách tươm một vài chỗ. Quả đầu thì vuốt ngược theo kiểu Undercut, hai bên tai hắn nông lỗ cũng bằng ngón tay cái. Miệng ngậm điếu thuốc gương mặt sáng sủa trông rất phong cách Hàn Xẻng.
Tuy vậy đối với thằng đầu vàng lại trái ngược lại, phong cách quê mùa.
Hai tên này chụm đầu lại với nhau như đang muốn giở trò FWCRIBwy gì đó trên địa bàn của Thu Phong, đằng hai thằng này là cũng gần ba chục thằng choi choi khác như kiểu đang đợi lệnh trông gương mặt bọn chúng rất là nghiêm túc.
...
Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-quy-vuong/1883061/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.