“Con súc vật kia trả con dao cho tao!”
“Ẳng ẳng!”
Sáng sớm tại bãi biến vắng người một người một chó rượt nhau.
Xa xa ở đâu đó thì có hai thằng to con đang vật nhau.
“Hộc hộc...”
“Hừ!”
Lúc này đây Thu Phong bắt đầu thở dốc, lần đầu tiên sau chuỗi ngày lấy lại được thể lực Thu Phong lần đầu tiên có dấu hiệu mệt mỏi.
Riêng Giang Nam lại chẳng có cảm giác gì. Lúc này trong đầu anh đang có một dqxd6L suy nghĩ không biết có nên nói ra hay không hoặc giết chết Thu Phong ngay lúc này.
Lý do đến tận bây giờ Giang Nam để Thu Phong sống là để xem Thu Phong là gì.
“Bụp bụp...”
Liên tiếp Thu Phong ăn hai cú đấm trời giáng vào mặt khiến anh ngã lăn xuống dưới bãi cát.
Vừa ngã xuống ngay lập tức Thu Phong đứng lên kéo dài khoảng cách với Giang Nam. Giờ khắc này Thu Phong đã rõ thực lực bản thân rất chi là không bằng người vừa xa lạ vừa thân quen trước mắt này.
Cuối cùng Thu Phong cũng nhớ kẻ này là ai, là Giang Nam sư huynh của anh. Cũng là thằng bạn trực tiếp đưa anh tới gặp sư phụ để bản thân anh được như ngày hôm nay, nhưng giữa Giang Nam trong trí nhớ của Thu Phong và Giang Nam trước mặt đây quá khác.
Vị sư huynh kia của Thu Phong là một nhân vật rất hòa đồng, rất tốt với anh em và chẳng bao giờ chủ động đánh kẻ khác. Còn kẻ trước mắt đây lại cực kì lạnh lùng, mỗi đòn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-quy-vuong/1883060/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.