Cô gái kia đang đứng lắng nghe thuyết trình viên của công ty giới thiệu sản phẩm với một nhóm người mới tới như lúc nãy hắn và Tử Đằng đứng nghe.
Cô ta mặc một chiếc quần jean xanh, áo thun trắng ngắn tay cổ tròn, loại áo không viền cổ này làm nổi bật chiếc cổ cao và trắng của cô gái. Cô đeo một chiếc balô nhỏ sau lưng, loại ba lô mà các thiếu nữ vẫn hay đeo khi ra ngoài và ngay sau lưng là một vong quỷ tỏa ra hắc khí.
Hắn cảm giác vong quỷ này rất mạnh, chắc phải ở cấp Quỷ lệ chứ không kém hơn.
Một lúc sau Tử Đằng tỉnh giấc, leo ra khỏi hộp ngủ, hắn liền chỉ về phía cô gái đeo ba lô, hỏi Tử Đằng: “Cô có thấy vong quỷ đứng sau lưng cô gái đằng kia không?”
Cô nhìn theo hướng hắn chỉ rồi gật đầu: “Có, cảm giác quỷ lực không tệ.”
Lúc này cô gái đeo ba lô kia đã nghe xong bài diễn thuyết của nhân viên, lững thững rời đi khỏi trung tâm công nghệ.
Hắn vừa dợm bước đi theo thì Tử Đằng kéo tay hắn lại: “Anh tính làm gì thế?”
“Đi theo cô ta xem thế nào.”
“Vong quỷ kia không thể coi thường, anh đi theo, lỡ có chuyện gì thì sao.”
Thấy Tử Đằng vẻ lo lắng, Lữ Hàn phì cười: “Gặp chuyện gì thì còn có cô mà, cô cũng là hoa yêu, đâu có sợ mấy cái vong quỷ chứ?”
Tử Đằng hơi bặm môi, nói nhỏ: “Thật ra, yêu lực của tôi còn kém xa mẹ tôi lắm, tôi chỉ điều khiển được mấy bông hoa nho nhỏ với Huyết Tử Đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-quy-ky/1710047/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.