"Phim chụp của bệnh viện đâu? Có thể lấy ra cho cháu xem được không ạ?", Tôn Hàn nói.
Việc này...
Hai mẹ con Trần Hương nhìn nhau, họ đều nhìn thấy sự hoảng hốt trong mắt đối phương.
"Mẹ, Tổng giám đốc Tôn hỏi mẹ phim chụp của bệnh viện kìa, đừng nói là mẹ lại để quên ở chỗ bác sĩ Từ rồi đấy nhé?". Trần Hương lặng lẽ ra hiệu bằng ánh mắt cho Lưu Văn Hương, cố tình nhắc nhở.
Lưu Văn Hương vội vàng thốt lên: "Ôi trời, đúng là để ở chỗ bác sĩ Từ rồi. Bác sĩ Từ ở tận trên huyện, xa thế thì phải làm sao bây giờ?"
Trần Hương thấy mẹ phối hợp như thế thì mới thở phào một hơi, cô ta liền nhìn Tôn Hàn: "Tổng giám đốc Tôn, tôi nghĩ là không cần đâu. Bác sĩ Từ rất giỏi, có thể chữa khỏi bệnh cho mẹ tôi!"
Lưu Văn Hương cúi đầu xuống, bà ấy nhớ đến cuộc gọi tối qua của Trần Hương, nói rằng Tổng giám đốc trong công ty muốn đến thăm, bảo bà ấy giả vờ là đang bị u não. Trần Hương còn nói rằng chỉ cần giả bệnh là sẽ được nhận tiền thăm hỏi người bệnh của công ty.
Tiền tự dâng đến tận cửa thế này, đương nhiên Lưu Văn Hương sẽ không từ chối.
Nhưng khi làm thật rồi thì vẫn cảm thấy lừa người khác là không tốt chút nào.
Nhưng đã bịa ra đến thế này rồi, chẳng lẽ lại nói thật ra?
Nếu như thế thì e là con gái sẽ bị đuổi việc mất.
"Không sao, cháu sẽ xem cho cô, không ảnh hưởng đến việc trị liệu ở chỗ bác sĩ Từ đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-ngoa-ho-tang-long/944834/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.