Lôi Chiến đặt tay lên đao của mình, cứ như vậy yên lặng ngồi ở đó, không ai biết trong lòng hắn đang nghĩ gì, không biết rốt cuộc hắn muốn làm cái gì. Tiếng hô giết chóc càng ngày càng gần, cửa hộp đêm cuối cùng bị người ta đá văng ra, một gã toàn thân đẫm máu chạy vào, nằm nhoài ở đó không ngừng thở hổn hển. Thế nhưng cũng không biết là cố ý hay vô tình, thủ hạ của Sát Nhân Vương không đuổi vào, dường như đã cho những người này hi vọng, rất nhanh lại có mấy chục người chạy vào. Những người này vùng vẫy bò dậy, từng người một ngồi lên một cái ghế, một tay nắm lấy rượu và đồ nhắm trên bàn, bắt đầu ăn ngấu nghiến. Vì vị trí đặc thù của hộp đêm, cả ba khu đều có người chạy vào. Những người này bình thường cũng coi như người quen cũ, giờ đây nhận ra nhau trong thầm lặng, đều cảm thấy xót xa. Lăng Vân từ trong văn phòng của mình đi ra, ho khan một tiếng nhìn những người phía dưới, nói:
Nơi này của ta không phải Khách sạn Hòa Bình, cũng không thể cung cấp đủ sự che chở cho các ngươi, đi thôi!
Ân Cát là một người có địa vị khá cao trong số những người này, hắn vội vàng chắp tay nói:
Năm đó khi lão gia tử hô mưa gọi gió, ta cũng đã từng đi theo phía sau reo hò cổ vũ. Bây giờ chúng ta gặp nạn, chẳng lẽ lão gia tử lại có thể rửa mắt mà đợi sao? Hơn nữa Sát Nhân Vương lòng lang dạ thú, lần này có thể đối phó chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5085914/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.