Bây giờ cái hầu bao đó rơi vào tay Trương Chí Bân, tất cả mọi người đều đưa ánh mắt tập trung ở trên người hắn, đó thật sự là một củ khoai lang nóng bỏng. Trương Chí Bân tung hứng cái hầu bao lên xuống, cười hì hì nói:
Thứ này quả thật có chút ý tứ, cũng không có chỗ nào thích hợp hơn để đặt nó ngoài chỗ ta cả. Chắc hẳn các vị cũng nên rõ ràng, Uyển Thu Tố chính là vợ của ta, Uyển Tử Dương dĩ nhiên chính là cha vợ của ta, nói ra thì đồ vật của người một nhà chúng ta, không đến lượt các ngươi nhòm ngó đâu!
Lam Điền lập tức cười hì hì nói:
Trương lão đại nói ngược lại là có vài phần đạo lý, vậy liền đặt ở chỗ ngươi được rồi, nhưng mà rốt cuộc ngươi mang ý đồ gì, mọi người cũng là lòng dạ biết rõ. Ăn một mình cũng không phải là chuyện tốt lành gì, không bằng chúng ta lại cẩn thận nghiên cứu một chút, có lẽ mọi người vẫn có thể nghiên cứu ra thứ gì đó, không biết ý của ngươi như thế nào? Lúc này Lý Thiết Nhĩ Cái Lan lại ở một bên nói lớn:
Cá nhân ta cảm thấy không có gì đáng nghiên cứu, cho dù là đồ vật của nhà các ngươi thì sao, lão tử bây giờ muốn!
Trương Chí Bân thuận tay đem cái hầu bao nhét vào lòng, mặt mày u ám nói:
Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không.
Lý Thiết Nhĩ Cái Lan lần này không nói thêm bất kỳ lời vô nghĩa nào nữa, dùng chân đạp một cái nhanh chóng vọt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5085913/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.