"Thế à?"
Vẻ mặt Trương Dương đột nhiên trở lên dỡ tợn, vẻ mặt nanh ác nhe răng cười đi tới bên người một tên hải tặc. Chủy thủ thấm đẫm máu tươi chậm rãi đặt lên cỏ họng hắn, khẽ khẽ cọ xát.
"Tao bắt đầu đếm, sau ba tiếng mày không nói thì thằng này sẽ phải chết. Tao cũng nói luôn cho mày biết, trước tiên tao sẽ giết sạch đồng bọn của mày, và cuối cùng là mày đấy. Còn bây giờ, sẽ là nó!"
Tốc độ của Trương Dương rất chậm, nhưng khiến người ta có một áp lực tâm lý rất lý. Trương Dương mỉm cười, khuôn mặt lãnh khốc; tên hải tặc bị thanh chủy thủ đãm máu kề lên cổ tinh thần đã sớm bị hỏng, cả người run rẩy, vẻ mặt đầy cầu xin nhìn Kindness Bull.
"Haha, ok, tao cũng chẳng muốn lãng phí thời gian, A Trạch, Lưu Bưu, ta đếm đến ba thì các ngươi cũng đem mấy đứa còn lại giết luôn đi. Chức giết từng đứa một chỉ làng phi thời gian. Cứ chờ vài thuyền hàng chạy qua đây, lúc đó cùng bọn họ thương lượng cũng không muộn".
A Trạch và Lưu Bưu khẽ liếc mắt nhau một cái, hít thở thật sâu để cố gắng khiến cho quả tim đang đập nhử trống ngực của hai người bình ổn lại, bọn họ đương nhiên hiểu được ý của Trương Dương.
"Lão đại"
"Câm mồm!"
Một gã da đen đứng cạnh Kindness Bull bị Lưu Buu đánh vào đầu, lập tức máu từ ót chảy xuống xối xả.
"Ba…." Trương Dương lạnh lùng nhìn Kindness Bull.
"Tôi làm, tôi làm!" Kindness Bull gào lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291740/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.