"Chèo tới đây!" Đầu lĩnh có vóc người cao ráo kia nhả điếu xì gà trong miệng ra, chỉ vào mấy người Trương Dương nói: "Từ từ thôi, trước tiên đem tất cả đồ ném lên đây".
Ba người nhất thời mừng rỡ, trên mặt giả bộ vô cùng vui vẻ liền ném qua chút lương khô và nước uống trên xuồng, để bọn hỏ thả dây thừng xuống.
Ba người nhanh chóng trèo lên theo thang dây.
"Đây là lương khô gì".
Trên thuyền thoáng nghe được câu nói, Trong đầu Trương Dương bỗng "Oành!" lên một tiếng, tim giật thon thót, nhanh chóng nhớ tới tất cả đồ dùng trên xuồng đều là đồ quân dụng, người bình thường căn bản không thể có; một chút thức ăn này cũng là lương khô được nén lại, đóng gói, trên đó đã có tiêu kí của quân đội.
Ngay từ đầu bọn họ quên mất điểm mấu chốt này!
Không ổn!
Không kịp suy nghĩ nhiều, thừa dịp bọn người bên trên còn đang nghi hoặc thì thân thể Trương Dương bất ngờ nhảy lên, một đạo ánh sáng màu bạc cơ hồ cũng từ trong túi trước của Trương Dương bắn ra, tại không trung vẽ thành một đường màu bạc rất rõ.
Quá nhanh!
Động tác thật sự quá nhanh!
Ngay lúc Trương Dương nhảy lên mũi thuyền thì trên mặt thuyền lúc này đã trở thành địa ngục nhân gian. Mười hải tặc thì đã có bốn người nằm trong vũng máu, tại yết hầu của người nào cũng có một vết cắn. Có thể nhin thấy những thân thể đó còn đang co giật không ngừng.
Yết hầu chính là chỗ yếu nhất trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291739/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.