" Xin lỗi, lúc đầu là ta muốn lợi dụng ngươi, nhưng ta không nghĩ là sự tình lại ra nông nỗi này!"
Đỗ Tuyết thở dài một tiếng, trên mặt chảy ra dòng nước mắt rất thành thục, tạo cảm giác thương hại, có cảm giác quỷ dị phi thường.
Một nữ nhân như hoa như ngọc đột nhiên như thế làm người khác thương tiếc, làm người khác cảm thấy muốn bảo vệ.
"Nói vào việc chính đi" Trương Dương trong lòng bối rối, quả nhiên Đỗ Tuyết có mục đích.
"Phụ thân và anh trai Thế Giao của ta, chuyện đã xảy ra nhiều năm rồi, anh trai ta vốn là thư ký tỉnh uỷ cho cha, phụ thân ta là bí thư tỉnh uỷ, một lần ở tỉnh phát sinh vụ hối lộ rất lớn, anh trai và cha ta đều bị bắt, cha ta bị án chung thân, bây giờ vẫn ở trong tù, còn anh trai ta.."
Đỗ Tuyết càng nói càng nhỏ dần, âm thanh nức nở.
"Tiếp tục đi" Trương Dương mặt chẳng biểu lộ gì, với tham quan hắn chẳng một chút đồng tình, nếu Trung Quốc không có tham quan, ít nhất sẽ tiến bộ hơn 10 năm.
"Cha của Phi ca không những liên quan đến số tiền lớn mà còn dính líu đến một số thế lực đen ở địa phương, gây ra án mạng, cuối cùng bị phán xử tử hình, lập tức chấp hành.." Đỗ Tuyết nhẹ lau nước mắt, thanh âm nức nở nói:"
Sau khi phụ thân Phi ca bị xử tử hình, cuộc đời của phi ca có thay đổi, tại tỉnh uỷ đại viện hàng ngày đều bị bạn học cười nhạo, mắng mỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291484/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.