Kì Hiên an ủi anh vài câu. Chuyện của Đường gia rất phức tạp, ngườingoài như anh cũng không giúp được gì, chỉ có thể đứng trên góc độ mộtngười bạn để khuyên nhủ anh.
Sau khi bôi loại thuốc tốt nhất lên miệng vết thương, băng bó cẩnthận, Kì Hiên đứng lên rót cho anh cốc nước, cầm thuốc đưa cho anh.
“Mau khỏi đi, nếu anh còn muốn giấu Tiểu Miêu.”
Đường Kính cười, nhận lấy thuốc và cốc nước, “Không sao, gần đây côấy cũng đang giận tôi, vừa hay sẽ không thấy tôi trong bộ dạng này.”
Con người, không ai có thể nói trước mọi truyện được.
Đường Kính vừa nói xong, chợt nghe thấy điện thoại di động của mìnhrung lên liên tục, trên màn hình hiện rõ tên người gọi: Tiểu Miêu.
Thật là ngạc nhiên!. Khóe miệng Đường Kính nhếch lên: cô ấy đang giận mà còn có thể gọi điện cho mình?
Đường Kính nhận cuộc gọi: “A lô?”
Giọng nói ở đầu dây bên kia thật rầu rĩ, nhưng không có một tia khácthường, chắc là lâu rồi không có tin tức của anh nên cô cũng sốt ruột, ”Anh đang ở đâu thế?”
Ngày thường, Đường Kính có thể không liên quan gì đến hai từ nói dối, nhưng nếu có hứng thú, hoặc rơi vào tình thế bức bách, cũng có thể nóidối mà mặt không đổi sắc, tim không đập nhanh. Vì thế, lúc này đây,Đường Kính đương nhiên có thể hạ bút thành văn một câu cái dối: “Anh ởbên ngoài.”
Người như Tô Tiểu Miêu đây hiển nhiên không dễ lừa, theo bản tính tò mò của phóng viên: “Ở chỗ nào?”
Đường Kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-sau-cua-tinh-yeu/2161514/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.