“Nhưng từ giờ về sau nếu anh lại đến nơi này, cô sẽ luôn ở bên anh. “
***
Bộ Tiêu nghe thấy âm thanh khe khẽ vang lên ngoài cửa, liền xoay đầu lại nhìn ra, thấy Ngư Vi đang đứng đó đăm đắm nhìn anh, gương mặt anh bỗng chốc lộ ra nét cười dịu dàng: “Để anh đưa em về?”
Ngư Vi không chút nghĩ ngợi bước vào: “Không cần đâu ạ, em ngồi với anh một lúc.”
Bộ Tiêu khá kinh ngạc khi thấy cô hành động như vậy, nhưng anh không nói gì, chỉ lấy thêm một cái bồ đoàn đặt bên cạnh vỗ vỗ lên rồi nhìn Ngư Vi mỉm cười: “Cũng tốt, cho mẹ anh nhìn mặt con dâu nhỏ của bà, anh vậy mà có thể… tìm được một cô gái xinh đẹp thế này.
Bộ Tiêu thấy Ngư Vi không trực tiếp ngồi xuống, mà đi đến trước bàn thờ, lấy ba nén nhang thắp vào đầu ngọn nến rồi cắm vào bên cạnh ba nén nhang của anh, còn chắp tay trước ngực hướng về từng bài vị, vô cùng kính cẩn cúi đầu vái lạy, anh không khỏi cảm thấy buồn cười, cô nhóc này nhanh như vậy đã tiến vào trạng thái ‘con dâu nhỏ’ rồi.
Ánh mắt Bộ Tiêu tràn ngập ý cười, anh nhìn cảnh tượng này, ánh nến mông lung in lên dáng hình cô càng làm nổi bật vẻ dịu dàng đằm thắm. Hình ảnh này khiến người ta không sao diễn tả được, như có ngọn lửa tỏa ra ánh sáng ấm áp sưởi ấm lòng. Đây có lẽ là cái ‘tình người và sự gắn kết giữa các thế hệ’ như người ta thường nói. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-quyen-khong-tan-ho-ly-thuc-thuc/2129338/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.