“Thì ra chuyện xưa dài như vậy…”
***
Sau khi nhận được điện thoại của Diêu Tố Quyên, Bộ Tiêu không còn tâm trạng nào để tiếp tục ‘bỏ trốn’ nữa. Thật ra, anh vốn không muốn đi đâu vào lúc này, nhưng vì Ngư Vi biết tâm trạng anh không vui nên muốn anh được nghỉ ngơi thư giãn, dĩ nhiên anh có thể nhìn ra ý tốt của cô nên mới quyết định đưa cô đi chơi một ngày, nhưng trong lòng không lúc nào không nghĩ tới tiểu Huy.
Thế nên vừa cúp điện thoại, anh liền quay đầu xe về nhà. Lúc này đây, đứng trên bậc thang nghe chị dâu cả nói tiểu Huy vẫn còn chưa hạ sốt nhưng đã ngủ rất sâu, rốt cuộc Bộ Tiêu cũng đã có thể thở phào nhẹ nhõm, nói chuyện với Diêu Tố Quyên mấy câu rồi đi đến phòng ông cụ Bộ.
Diêu Tố Quyên dặn dò anh mấy câu đừng cố chấp với ông cụ rồi đi xuống lầu, trong lòng bà cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Dù sao lão Tứ đã chịu về nhà đối mặt để giải quyết mọi chuyện thì thế nào cũng có cách giải quyết. Nhưng khi xuống tới lầu một, Diêu Tố Quyên bất ngờ nhìn thấy một bóng dáng đang đứng cạnh chân cầu thang nhìn mình.
Ngư Vi cũng đến cùng Bộ Tiêu, lúc này cô đang đứng yên ở đó, ngẩng đầu lên nhìn thấy bà, vẻ mặt vẫn trầm tĩnh như mọi khi, cất tiếng gọi: “Chị dâu.”
Gần đây, Ngư Vi đã thay đổi rất nhiều, hoàn toàn không còn nhìn ra dáng vẻ cô bé con năm trước đến nhà ăn cơm tối nữa. Khi đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-quyen-khong-tan-ho-ly-thuc-thuc/2129337/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.