Ở bên cô, rốt cuộc anh đã có thể hít thở lại.”
***
Cuộc đàm phán giữa ông cụ và lão Tứ kéo dài mãi đến hai ba giờ chiều.
Suốt thời gian đó, không có ai xuống nhà ăn cơm, chỉ có Diêu Tố Quyên đi xuống một lần vào bếp châm bình trà nóng bưng lên, bảo bộ ấm trà bị ném vỡ phải thay cái khác. Phàn Thanh hỏi mọi chuyện tiến triển thế nào rồi, chị dâu cả lộ sắc mặt mệt mỏi nhưng vẫn cố miễn cưỡng mỉm cười: “Vốn dĩ cũng chẳng phải chuyện lớn gì, có điều ông cụ đột nhiên nghe thấy như vậy nên không chấp nhận được, nhưng giờ có vẻ sắp thuyết phục được rồi, dù sau ông cụ cũng thích nha đầu nhà Ngư gia như thế.”
Phàn Thanh nghe vậy cũng coi như thở phào nhẹ nhõm, nhìn thấy thức ăn trên bàn đều đã nguội lạnh tính bảo dì nấu cơm hâm lại, nhưng Diêu Tố Quyên nhìn thoáng qua rồi nói hiện giờ không ai có tâm trạng ăn đâu, Phàn Thanh đành phải giúp đỡ dì Triệu thu dọn. Đúng lúc này, đột nhiên nghe thấy trong sân có tiếng ô tô tiến vào, là Bộ Tĩnh Sinh đón Bộ Huy từ bệnh viện về.
Vốn dĩ Bộ Huy không muốn về nhà, hắn đã đi đến thành phố Z thi đấu gần một tuần, nghe theo lời chú Út ‘lạt mềm buộc chặt’ hờ hững với Ngư Vi lâu như thế, nên rất sốt ruột muốn đến trường tìm cô.
Cô thật sự thản nhiên đến lạ, khoảng thời gian đó, hắn đã gửi tin nhắn cho cô nhưng một chữ cô cũng không đáp lại. Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-quyen-khong-tan-ho-ly-thuc-thuc/2129332/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.