Trịnh Minh Lan và Tống Chiêu bằng tuổi, nổi tiếng tài sắc vẹn toàn ở Thịnh Kinh, là ái nữ của Trịnh Quốc Công, chất nữ của Trịnh Quý Phi, biểu muội của Ngũ hoàng tử.
Khi Tống Chiêu còn nhỏ đến kinh thành dự tiệc, từng gặp Trịnh Minh Lan một lần.
Lúc đó nàng ta kiêu căng ngạo mạn, trước mặt mọi người giật lấy chiếc chuông của mình, ném xuống đất, còn dùng sức giẫm mấy cái, nói chắc như đinh đóng cột rằng trong chuông có nuôi cổ trùng, chuyên hút hồn người.
Bảy năm trôi qua, ai ngờ nàng ta lại trở thành quý nữ kinh đô, còn là ứng cử viên sáng giá cho vị trí Thái t.ử phi.
“Trịnh gia… những kẻ hám danh hão huyền,” Tiêu Việt khẽ cười khẩy, ngón tay lơ đãng gõ lên bàn, “Tống khanh nghĩ quyết tâm muốn làm Thái t.ử phi của nàng ta có mấy phần thật lòng?”
“Mười phần!” Tống Chiêu đáp dứt khoát, tiện tay lật danh sách, đưa cho Tiêu Việt, cái tên đầu tiên trong danh sách tuyển phi chính là Trịnh Minh Lan.
Trịnh gia là ngoại thích của Ngũ hoàng tử, nhưng lại để đích nữ tham gia tuyển Thái t.ử phi…
Vừa rồi khi Tiêu Việt dùng ngón tay chỉ tên nàng, điều đầu tiên nàng nhìn thấy chính là tên Trịnh Minh Lan, lúc đó trong lòng nàng còn kinh ngạc một thoáng.
Ngón tay Tống Chiêu chỉ vào ba chữ đứng đầu, mặt không cảm xúc nói: “Bất kể lập trường của Trịnh gia thế nào, tấm lòng ái mộ điện hạ của Trịnh tam tiểu thư, cả thành đều biết. Đáng tiếc lần yến tiệc thưởng tuyết trước không thấy được dung nhan thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-phu-dung/5082289/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.