Bên ngoài trời vẫn còn mưa tí tách.
Hành Ngọc mở ô giấy dầu ra, chậm rãi tiến vào trong màn mưa, đi phía trước dẫn đường.
Dưới chiếc ô giấy dầu màu trắng, chiếc váy dài màu đen của nàng bị gió thổi bay lên một góc váy. Đại khái đi mấy trăm thước, liền đi tới trước cửa Nhạc Cư Lâu.
Đi thẳng đến phòng chữ "Thiên", Hành Ngọc giơ tay gõ cửa.
Đợi một lát, nhị đồ đệ của Tiêu Dao Tử tới mở cửa, nhìn thấy đoàn người Hành Ngọc hắn hơi sửng sốt: "Không biết Lạc đạo hữu--"
"Quấy rầy rồi, chúng ta muốn đến xem tình huống của Chu đạo hữu."
"Hiện tại sư huynh vẫn còn đang hôn mê." Nhị đồ đệ vừa nói vừa lui ra phía sau vài bước, mời Hành Ngọc bọn họ tiến vào.
Đi vào trong sương phòng, Hành Ngọc phát hiện Đạo Trác, Mộ Hoan cũng ở đây. Nàng gật đầu chào hỏi bọn họ, đạm nhiên làm một động tác mời: "Tiền bối, mời."
Viên Tĩnh trầm mặc đi tới trước giường --
Đạo tu nằm ở trên giường trẻ tuổi mà tuấn tú, lúc này sắc mặt tái nhợt vì cảnh giới rơi xuống, hơn nữa linh căn bị hao tổn, rõ ràng là vừa mới bị thải dương bổ âm qua.
Trên người đạo tu còn nhiễm chút khí tức nhàn nhạt của yêu nữ, đối với Viên Tĩnh mà nói cỗ khí tức này tuyệt đối không xa lạ gì. Chính bởi vì không xa lạ, hắn mới cảm thấy ngực mình đau đớn, giống như bị người ta khoét sâu một đao.
Phản ứng này của hắn, làm cho Đạo Trác cùng Mộ Hoan cảm thấy kỳ quái.
Hai người hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-phat/528830/chuong-31-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.