Tiếng trống đồng vang lên.
Lại đến thời gian Vô Định Tông học bài buổi tối mỗi ngày.
Lúc này sắc trời cũng đã tối sầm xuống, Liễu Ngộ không tiện ở lại thêm, đứng dậy cáo từ rời đi.
Chờ sau khi Liễu Ngộ đi khỏi, Hành Ngọc khoanh chân ngồi trên giường tu luyện.
Tuy mấy ngày nay nàng đắm chìm trong việc nghiên cứu trận pháp, nhưng cũng không có lơ là chuyện tu luyện, hiện tại tu vi đang tăng trưởng ổn định, bất quá để đến được Kim Đan Kỳ thì vẫn còn một khoảng cách nhất định.
Về phương diện này, Hành Ngọc ngược lại không vội, chỉ chờ nó nước chảy thành sông. Nàng lo lắng hơn về một chuyện khác - giá trị ngưỡng mộ!
Không có đủ giá trị hâm mộ, cho dù linh lực trong cơ thể nàng đã đủ bước vào Kim Đan kỳ thì nàng cũng sẽ bị ngăn ở ngoài cửa không cách nào đặt chân vào cảnh giới này được.
Nghĩ như vậy, Hành Ngọc lật tay, lấy khối ngọc bài thân phận ra khỏi nhẫn trữ vật.
Vuốt ve phù điêu Hoa Hợp Hoan ở mặt sau của ngọc bài, Hành Ngọc tùy ý rót linh lực vào trong, thờ ơ liếc mắt một cái, muốn xem dân chúng Hoài Thành có cống hiến cho nàng giá trị nào hay không.
Mặc dù số lượng không đủ để nhét kẽ răng, nhưng người có giá trị ngưỡng mộ không quá 1000 như nàng không có tư cách ghét bỏ:)
3652.
Hành Ngọc: "???"
Nàng có chút ngỡ ngàng, chờ ngọc bài ảm đạm xuống, Hành Ngọc lại rót linh lực vào trong ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-phat/2411810/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.