Một người đứng dưới bậc thềm, một người đứng trong phòng.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Trên mặt Liễu Duyên không có chút nào là mất tự nhiên.
Một tay hắn nắm mép cửa, cửa sương phòng đóng chặt chỉ đẩy ra được một nửa, hắn đứng ở trong cửa bất động thanh sắc mỉm cười: "Sư huynh, sao sư huynh lại rảnh rỗi tới đây?"
Liễu Ngộ trả lời: "Lạc chủ là khách ta mời tới tông môn, bận việc xong, ta tất nhiên sẽ tới đây rồi."
Từ vẻ mặt đến ngữ khí, tất cả đều ôn hòa bình tĩnh như mọi khi, trông không có một chút thất thố nào.
Nhưng Liễu Duyên đủ hiểu sư huynh của hắn.
Hắn nhìn từ trên cao xuống, cẩn thận quan sát, phát hiện sống lưng Liễu Ngộ không tự giác căng thẳng, bờ môi cũng nhẹ nhàng mím chặt.
Vậy mà lại thật sự thất thố a. Trong lòng Liễu Duyên nghĩ như thế.
Có lẽ giống như hắn suy đoán, sư huynh của hắn còn phải để ý đến vị Lạc chủ kia.
-
Hành Ngọc đang ngồi trong sương phòng đọc thư tịch trận pháp, không phóng thần thức ra ngoài.
Nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, nàng mới biết Liễu Ngộ đã tới.
Hành Ngọc tiện tay ném sách sang một bên, đứng dậy đi tới cửa.
Cửa sương phòng khép hờ, phần không gian lộ ra kia đã bị bóng dáng Liễu Duyên hoàn toàn ngăn trở, nàng căn bản không thể xuyên thấu qua Liễu Duyên mà nhìn thấy Liễu Ngộ đứng bên ngoài được.
Hành Ngọc liếc Liễu Duyên một cái: "Liễu Duyên sư huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-phat/2411808/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.