Y bị chọc tức đến không còn cách nào khác, tức tối mặc áo ngoài vào: "Không có lần sau." 
Úc Tử Khê vui vẻ gật đầu: "Vâng vâng, sư tôn yên tâm, tuyệt đối không có lần sau!" 
Nói thật thì nếu trước đây bé biến thái nói những lời này, Sở Hàn chắc chắn sẽ tin ngay không chút nghi ngờ, nhưng không biết sao bây giờ y nửa tin nửa ngờ nhiều hơn. 
"Khi nào xuất phát?" Sở Hàn vuốt tóc. 
Đương nhiên là y hỏi khi nào thì đi thành Vân Tụ. 
Úc Tử Khê mỉm cười ôm một cánh tay của Sở Hàn: "Cơm nước xong sẽ đi ngay." 
Sở Hàn: "Ừ, mang cái tên Liễu Vân Đạo đó đi cùng luôn." 
Sau khi Liễu Vân Đạo thú nhận chuyện thành Vân Tụ, hắn ta đã bị Úc Tử Khê bí mật giam lại. 
Úc Tử Khê ừm một tiếng rồi kéo Sở Hàn đi dùng cơm. 
Vừa ăn xong, còn chưa kịp dọn chén đũa, một người giáp giấy đã vọt tới đây. 
Giáp giấy: "Chủ nhân, quanh Cổ Lăng xuất hiện rất nhiều tu sĩ." 
Không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là những tu sĩ được thả mấy hôm trước, họ thuộc môn phái không chịu buông bỏ, cùng lại đây bàn bạc công bằng. 
Sở Hàn hỏi: "Có người của Vân Xuyên không?" 
Giáp giấy máy móc lắc đầu: "Không có." 
Sở Hàn thở phào, may là không có Vân Xuyên, bằng không cục diện sẽ vô cùng xấu hổ. Có điều nghĩ cũng đúng thôi, tu sĩ Vân Xuyên bị bắt, tính cả Tô Miên Miên cũng chỉ có hai người, còn đều là môn hạ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-nhi-dung-lam-nung/3545862/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.