Dù rằng oán khí xâm nhiễm quận Cổ Lăng đã được tiêu trừ, nhưng bộ hài cốt ở nghĩa trang cần phải chờ Vân Mộng Thăng điều tra lai lịch rồi mới có thể xử lý được. 
Vì đề phòng có chuyện xảy ra, bọn Sở Hàn ở lại Cổ Lăng mấy ngày. 
Trong mấy ngày này, ngày nào quận thủ cũng chạy đến trạm dịch nhưng đều bị Sở Hàn đuổi về. 
Chạng vạng tối hôm diễn ra Vu Tế, quận thủ lại đến nữa. 
Lạc Trường Ca đứng chắn ở cửa, một tay xoay cốt địch, một tay chặn cửa: "Đã nói bao nhiêu lần rồi, đâu phải ai phạm sai lầm cũng sẽ được tha thứ đâu, A Sở không muốn tha thứ cho hắn ta nhưng cũng sẽ không đi tìm hắn ta nữa, ông còn muốn thế nào nữa đây?" 
Quận thủ vẻ mặt cầu xin: "Sở tiên sư không tha thứ cho thằng con nhà lão, lòng của lão hủ không yên." 
Khương Tuyệt đang đeo mặt nạ, nhưng có đeo thế nào cũng không được, gã mất kiên nhẫn nói: "Hai người bọn ta thay ông tới xin Sở Hàn tha thứ là chỉ để ông yên lòng thôi hả? Vậy thì ông cứ không yên lòng tới cuối đời đi." 
Nói xong, Khương Tuyệt trực tiếp dùng chuôi kiếm đẩy người đi. 
Sở Hàn xuống lầu, thấy sắc mặt đen thùi lùi của Khương Tuyệt: "Quận thủ lại tới nữa à?" 
Khương Tuyệt gật gật đầu, sau đó đấm một quyền lên mặt nạ, trực tiếp bóp méo nó: "Cái thứ gì vậy chứ, căn bản là đeo không được!" 
Lạc Trường Ca phụt cười: "Không phải là đeo không được, mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-nhi-dung-lam-nung/3545852/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.