Sau khi Sở Hàn rời khỏi lều trà, tâm trạng của y không được tốt lắm, y cũng không lập tức về trạm dịch mà đi dạo dọc theo đường cái của thành Cổ Lăng, càng dạo càng phiền lòng, cuối cùng y cảm thấy có một số chuyện cần phải giải quyết một chút mới tốt, nếu không tối nay y đừng hòng mà ngủ được. 
Phù nhân nhỏ chui đầu ra khỏi vạt áo Sở Hàn, nói: "Chủ nhân định giải quyết chuyện này thế nào?" 
Sở Hàn nói: "Lén giải quyết." 
Phù nhân nhỏ: "......" Lấy kinh nghiệm của nó, cái gọi là lén giải quyết của Sở Hàn đều sẽ không nhẹ nhàng tình cảm gì. 
Một nén nhang trước, Phù nhân nhỏ nghe ngóng được Triệu Văn Thông đang theo một nhóm ăn chơi trác táng uống rượu ở tửu lầu. 
Sau khi rẽ sang hai ngõ nhỏ, Sở Hàn đi đến trước một tửu lầu, "Là nơi này à?" 
Phù nhân nhỏ: "Vâng ạ." 
Tiểu nhị của tửu lầu vung giẻ lau, lon ton đi ra cửa: "Vị khách quan này, vào bên trong ngồi không?" 
Mặt Sở Hàn như sương lạnh, lạnh lùng nói: "Không cần, ta tìm người." 
Vẻ mặt nhiệt tình của tiểu nhị nháy mắt đóng băng, lông tơ phía sau đồng loạt dựng lên, nuốt nước miếng nói: "Xin hỏi ngài tìm ai?" 
Sở Hàn: "Triệu Văn Thông." 
"Được, để ta chuyển lời cho ngài." Tiểu nhị chạy như bay vào trong. 
Sở Hàn tựa lưng vào sư tử đá của tửu lầu, lẳng lặng chờ, một chén trà nhỏ sau, Triệu Văn Thông hùng hổ từ bên trong đi ra. 
"Con mẹ nó, là ai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-nhi-dung-lam-nung/3545851/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.