[ Tiếp
kiểm tra cho cô, xem xét tình trạng của cô rồi nhìn anh lên tiếng.
- Tình trạng cô ấy rất yếu nên giờ tôi sẽ tiêm một liều thuốc bổ cho cô ấy.- Bác sĩ giọng có chút run run.
-...- Im lặng.
Cô y tá nhanh chóng lấy ống tiêm và lấy một loại dung dịch sóng sánh màu đỏ ra mà tay cứ lóng ngóng mãi, anh lặng lẽ nhìn cô bằng nỗi buồn man mác. Vị bác sĩ tay run run chuẩn bị tiêm thuốc bổ cho cô thì anh bất chợt lên tiếng.
- Ai cử tới?- Anh giọng lạnh lùng.
- Anh nói gì tôi không hiểu?- Vị bác sĩ tay run run cầm tay cô tìm ven để tiêm thuốc.
Cô y tá càng run hơn làm khay thuốc trên tay rung rung khiến các dụng cụ chạm nhau kêu leng keng. Anh nhìn vị bác sĩ bằng ánh mắt sắc nhọn, lao vào đẩy vị bác sĩ ra khi anh ta đang châm chiếc kim vào tay cô và bắt đầu tiêm dung dịch sóng sánh đỏ.
- Không được chạm vào cô ấy!- Anh quát lớn.
Vị bác sĩ bị anh hất ngã làm cho chiếc kim tiêm bị trệch đi, máu bắt đầu chảy ra trên cánh tay của cô. Anh nhanh chóng rút chiếc tim tiêm nhẹ nhàng ra và dùng áo mình cầm máu cho cô. Nhân lúc anh đang lo lắng cho cô thì vị bác sĩ bị anh đẩy ngã từ từ đứng dậy, anh ta cùng cô y tá lúc nãy đồng loạt rút súng trên thắt lưng dí sát ngay hay bên thái dương của anh.
- Mày đứng yên! Nhúc nhích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-toi-yeu-anh/2995487/chuong-46-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.