phi chiếc kim trong tay mình về phía Nhung và từ từ ngất đi. Thật may mắn khi mà cô ngất và ngã ra nền cỏ kia cũng là lúc con dao lao tới phía cô và cắm thẳng vào thân cây, mũi kim của cô như có một năng lượng siêu nặng vậy nó vẫn lao đi về phía Nhung mà chính Nhung không hề biết sự tồn tại của nó mà vẫn ung dung nhìn về phía cô trên môi nở một nụ cười.
Á... á.
Sau tiếng kêu thất thanh Nhung từ từ ngã xuống nền cỏ và ngất đi mà không biết có vật gì vừa xuyên vào chân mình.
- Chị ơi! Chị Tuyết ơi! Chị đang ở đâu?- Moon.
- Cô đang ở đâu vậy?- Anh.
Moon và anh đi khắp nơi trong rừng tìm kiếm cô vì khi có tiếng chuông 30 phút rời mà không thấy cô vào lớp Quang, anh và Moon trở nên lo lắng nên đã đi tìm cô.
- Đằng kia có gì sao?- Moon.
- Là cô ấy!- Anh.
- Đúng rồi! Là chị ấy!- Moon.
Anh và Moon tiến lại phía cô.
- Chị... chị! Chị tỉnh lại đi! Ai làm chị bị thương thế này?- Moon đỡ lấy cô.
- Mau đưa cô ấy đi bệnh viện đi! Mất nhiều máu quá.- Anh nhìn cô mà lòng đau nhói.
- Chị ơi! Tỉnh lại đi chị em Moon nè chị!- Moon.
- Cô mau tỉnh lại đi! Mau đưa cô ấy đi bệnh viện.- Anh bế cô lên.
- Phiền mi rồi. - Moon nhìn anh.
- Gọi xe cứu thương đi.- Anh.
Anh bế cô nhanh chóng rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-toi-yeu-anh/2995464/chuong-41-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.