-Bọn họ đã bị đối phương giết, người của ta vừa vớt xác họ trên biển_Nam phụ vụ kinh hãi báo cáo, hắn cảm thấy, ngay sau khi nói ra những lời này, có một luồng hàn khí buốt xương vô hình áp lên lưng hắn, ép kiệt những giọt mồ hôi lạnh. Hắn không tự chủ được run rẩy, vầng trái ẩn ẩn những vệt nước trong suốt, xem ra, thiếu gia bị chọc tức không ít.
-Cố Ngạo Vĩ, ngươi không tồi_Đằng Dạ âm lãnh khen ngợi, những ngón tay vẫn gõ đều, phát ra những thanh âm củn ngủn, cô động trong không gian yên tĩnh_Chuyến hàng mới thế nào?
-Đang được vận chuyển, sắp đến biên ải, thiếu gia.
-Đến chỗ Đằng Hy mượn người, kế hoạch lần này không phải của riêng mình ta, hắn cũng phải góp sức.
-Vâng!_Tên phục vụ cuối đầu chào rồi vô thanh vô tức rút đi.
Đằng Dạ lười biếng nhìn theo bóng lưng thuộc hạ, mớ tóc ngắn của anh rủ xuống, hòa cùng bóng đêm thành một màu, mờ mờ ảo ảo ẩn giấu ngọn lửa tàn khốc đang rực cháy trong đáy mắt mịt mùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-toi-la-chong-cua-em/2964526/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.