Nó ngồi xuống bàn chẳng thèm đoái hoài gì đế hắn. Còn hắn ý hả, đang tự hỏi xem mình có bị bệnh tim không, tại sao lại thấy bối rối vì ánh mắt, với cử chỉ đáng yêu ấy? Tại sao lại thấy nó giống 1 người... Hắn bất giác nở 1 nụ cười.
- Cha này khùng, tự dưng lại cười, đúng là bại não. _ nó phán.
- Tôi cười mặc tôi, ảnh hưởng đến kinh tế nhà cô chắc? Hay cô sợ bị vẻ đẹp của tôi mê hoặc. _ Hắn vẫn nhăn nhở.
- Xin lỗi nhé, tôi miễn dịch với trai đẹp, và hoàn toàn k có cảm xúc với những tên biến thái. _ Nó hờ hững đáp.
- Cô nói ai biến thái hả? Nhỏ trời đánh. _ Hắn gầm lên và thế là 1 cuộc hỗn chiến x.ra
* Sơ đồ lớp học
- nó/ hắn ngồi cuối tổ
- Vân/ Phong, ngồi bàn ngay trên tụi nó.
- Thảo/ Duy ngồi ngay bên trên Phong-Vân.
* Tại bàn Thụy Vân
- Trời ơi, sao đi đâu cx gặp phải thằng điên trốn trại này vậy?_ Nhỏ k ngừng than thở.
- Chắc kiếp trc cô mắc nợ tôi đấy, nhỏ cà phê, cô còn nợ tôi cái áo đó lo đền đê. _Huỳnh Phong mỉm cười.
- Anh đúng là loại ki bo, kẹt xỉ, kiết xu, bủn xỉn, con trai gì mà tính toán chi li thấy ớn, về mà mặc váy đi. Phật nói kiếp trc ngoái đầu lại nhìn 500 lần mới đổi đc 1 lần thoáng gặp trong kiếp này. Nếu biết vậy thì lần thứ 499 tôi sẽ k quay đầu lại ( Câu này k phải của Moon, mong t/g k thu tiền bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-lam-ban-gai-toi-nha/60546/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.