Nó cùng 2 con bạn nhanh chóng đến phòng thầy hiệu trưởng. Vừa tới nơi nó đã đạp cửa xông vào, miệng không ngừng la hét:
- Cậu cháu nhớ cậu quá đi, oa cậu ngày càng đẹp zai phong độ nha. Ủa mà dì đâu rồi? _ nó xoay cậu nó như chong chóng miệng k ngừng liến thoắng.
- Con bé này, lớn rồi mà cứ như trẻ con vậy? Chưa thấy người đã nghe thấy tiếng rồi. Kiểu này thì làm sao mà lấy chồng đc chứ. _ Dì nó từ phòng đi ra.
- Dì ơi! Con nhớ dì nhìu nhìu lắm. Con ở với dì, k lấy ck đâu. _ nó bay đến ôm chầm lấy dì nó.
- Khoan để tao cầu trời phù hộ đã _ Ngọc Thảo kéo tay nó lại rồi chắp 2 tay cấu khấn.
- Con lại chín phương trời 10 phương phật, cầu thánh Ala, chúa Jesu và đức mẹ Hài Đồng phù hộ cho thằng ck của con Vy ko phải vào trại thương điên vì bị nó cho ăn hành. _ Thảo khấn bái, rồi cười như 1 con điên.
- Mày lo xa quá đấy Thảo, liệu có thằng nào nó chịu rước con Vy đi k ms là vấn đề. Mà nếu có đứa iu nó thật thì thằng đấy chắc bại não mẹ nó rồi, HAHAHA _ Thụy Vân trêu chọc.
- Ê 2 con kia, tao đăc tội với tụi mày à? _ nó trừng mắt nhìn 2 con bạn.
- Thôi thôi, ta can, các con mau theo dì đi nhận lớp đi, ở đây thêm hồi chắc nát phòng HT luôn đấy. _ Cậu nó(HT) lên tiếng.
- Vậy con đi nha cậu.
Dì nó đưa tụi nó đến lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-lam-ban-gai-toi-nha/60545/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.