Nhật Nam nói đúng, nếu tôi cứ như vậy Khánh sẽ rất buồn, cho đến khi cậu ấy hoàn toàn xem tôi là em gái đúng nghĩa lúc đó tôi sẽ tìm đến Khánh và hai đứa sẽ lại thân thiết như lúc xưa.
-Sao Khánh lại có thể đến đúng lúc vậy anh?
-Cậu ấy vào làm thủ tục giấy tờ gì đó rồi vô tình nghe nói anh bị tai nạn nên chạy đến, cậu ấy biết chắc thế nào em cũng ở đây.
Nghe Nhật Nam nói tôi thấy thương Khánh kinh khủng, lúc nào cũng thế chỉ cần tôi gặp chuyện Khánh đều xuất hiện, chỉ đơn giản là giúp tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn rồi lại lặng lẽ đi. Khánh từng nói Khánh luôn muốn ở cạnh tôi nhưng Khánh sợ bản thân sẽ không kiềm chế được mà yêu tôi nhiều hơn, và rồi đến một lúc nào đó sẽ tự nổ tung bởi những giằng xé trong lòng.
Tôi không thể ích kỷ giữ Khánh bên cạnh mình mãi được, trong lòng vẫn hi vọng Khánh sẽ sớm tìm được hạnh phúc của mình.
-Đừng suy nghĩ nhiều nữa, nghỉ ngơi cho tốt vào.
Thấy tôi buồn buồn Nhật Nam an ủi, rồi anh cúi xuống hôn bờ môi thiếu sức sống của tôi.
-Anh đau nhiều không? Có mệt không?
-Con bé ngốc này, bản thân mình còn lo chưa xong mà lúc nào cũng lo cho người khác vậy hả?
Tôi nhìn anh mỉm cười, cảm giác cứ như đang ở trong mơ vậy.
-Vì em yêu anh mà.
-Em đúng là người ngốc nghếch nhất trên đời, cấm em sau này rời xa anh nửa bước không thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-bot-de-thuong-lai-cho-anh-nho/2100536/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.