Chủ nhật, Khánh chở tôi đến một nhà hàng sang trọng, ba mẹ cậu đã chờ sẵn ở đó rồi. Đã điều tra được một ít về ba mẹ Khánh nên tôi cũng tự tin hơn một xíu. Ba Khánh thuộc tuýp người khá lạnh lùng, nghiêm nghị nên rất khó gần, còn mẹ tốt bụng, hàng tuần đều đi làm từ thiện nên có lẽ khá dễ tính. Đến khi gặp mặt thì hoàn toàn ngược lại với lời kể của Khánh, vừa nhìn thấy tôi, ba cậu nở một nụ cười thân thiện vẻ hài lòng, còn mẹ thì quan sát ngắm nghía một hồi từ trên xuống dưới xong không thèm nói gì vẻ mặt rất khó chịu.
Sau màn chào hỏi thì không khí căng thẳng khác thường, bác trai nhìn tôi vẻ thông cảm lắm, mặc dù lần đầu tiên gặp nhưng cảm thấy tôi rất quý ông.
- Ba mẹ cô làm gì?
Câu hỏi đầu tiên của mẹ Khánh làm tôi bất ngờ, có lẽ nhìn bộ quần áo đơn giản trên người tôi bác ấy có thể đoán được gia cảnh nên mới có thái độ khinh thường như vậy.
-Dạ ba con mất rồi, còn mẹ con nhận đồ gia công cho tiệm may, buổi tối còn bán hủ tiếu ạ.
-Thảo nào cô cứ bám riết thằng Khánh.
Toàn bộ thiện cảm trong tôi sụp đổ, chẵng lẽ tất cả những người nghèo đến với người giàu đều là vì tiền sao? Họ không thể có được tình yêu thật sự vượt qua những toan tính vật chất sao? Tôi cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm, nếu bà ta không phải là mẹ Khánh có lẽ tôi đã nói cho bà hiểu rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-bot-de-thuong-lai-cho-anh-nho/2100490/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.