Ngày mai là đến ngày gặp ba mẹ Khánh rồi, tôi cứ miên man suy nghĩ có nên nói chuyện này cho Nhật Nam biết hay không, mà thôi, cũng chỉ giả bộ có vài phút nói ra mất công người yêu lại nghĩ bậy nghĩ bạ rồi cản trở nữa thì phiền lắm.
-Đang nghĩ gì mà suy tư vậy em yêu?
Thấy tôi ngồi một mình ngoài xích đu nghĩ ngợi, người yêu thắc mắc.
-Chỉ nghĩ mấy thứ linh tinh thôi.
-Ngày mai mình hẹn hò nha.
-Ngày mai em bận rồi.
Thiếu gì ngày không chọn lại chọn ngay cái ngày người ta đi không được, khổ người yêu ghê vậy đó.
-Sao lại bận? Chủ nhật mà.
-Nói túm lại là em có việc không đi được, hẹn người yêu hôm khác em bù cho nha.
Hơi thắc mắc nhưng người yêu cũng chẳng ép tôi, người yêu tôi được cái dễ thương vậy đó.
-Bi nè.
Tự nhiên giọng người yêu trầm xuống bất ngờ làm tôi hồi hộp, bình thường toàn nói chuyện nhay nhay có bao giờ nghiêm túc vậy đâu chứ.
-Em có thể bớt dễ thương lại một chút được không?
-Hả??????
-Em cứ dễ thương như vậy hoài suốt ngày anh cứ phải nơm nớp lo sợ mất em mệt lắm.
Đúng là chỉ có người yêu mới nghĩ ra được mấy cái này, ai cũng muốn bạn gái xinh xắn có ai lại muốn xấu đi bao giờ không trời.
-Anh bị sốt hay sao mà nói năng linh tinh vậy hả?
Tôi đưa tay chưa kịp rờ trán đã bị người yêu giữ tay lại rồi.
-Anh nói thật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-bot-de-thuong-lai-cho-anh-nho/2100489/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.