Sáng sớm hôm sau, khi mặt trời dần ló dạng. My khẽ cử động trong chiếc chăn ấm, tay cô còn đang nắm chặt lấy cái gì đó, một giọng nói nam cất lên khiến My bừng tỉnh
- Dậy rồi sao?
Bảo ngồi bên cạnh đang ung dung đọc sách thì thấy người bên cạnh khẽ cử động. My nghe thấy thì giật mình ngồi bật dậy, quát lớn
- Sao anh lại ở đây
- Thật ra mà nói thì tôi cũng muốn ở trong phòng mình lắm nhưng mà em lại nhất quyết ko cho tôi về
- Tôi có sao?
- Tuy em ko nói nhưng bàn tay của em thì thể hiện rõ
Nghe thấy thế thì My nhìn xuống và tay mình đang nắm chặt lấy tay áo Bảo, cô vội buông tay ra, quay mặt sang chỗ khác rồi nói:
- Anh về đi
- Ừm, vậy tôi về đây, em dậy đi nhé đừng ngủ nữa đấy
Bảo mỉm cười đưa tay lên xoa nhẹ đầu My, anh khẽ mỉm cười rồi ra ngoài để My trong phòng, cô cứ vùi mặt vào gối, khuôn mặt ửng hồng
Thay đồ xong thì My xuống dưới tập trung với mọi người
- Chị My, lại đây ngồi đi
Thấy My đi xuống thì Thư chạy đến, hớn hở kéo tay cô lại chỗ mọi người
- Chào buổi sáng
My mỉm cười nhìn cả bọn rồi mọi người cười đáp lại My
- Mọi người nghe nói gì chưa?_ Vy hỏi, khuôn mặt nhỏ trông rất háo hức
- Ngoại trừ việc cơn bão hôm qua không để lại tổn thất gì nhiều thì chưa?_ Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-anh-yeu-em/2071340/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.