My nhanh chóng trở về phòng với tâm trạng khó chịu, cô đóng cửa lại, thay đồ rồi nằm dài trên giường lăn qua lăn lại nhưng lúc nào hình ảnh khuôn mặt buồn rầu của Bảo cũng lại xuất hiện trong tâm trí cô. My nén lại mọi suy nghĩ, đánh một giấc cho đến khi Thư gọi cô xuống ăn trưa. Thư thấy My trông hơi mệt nên hỏi thăm:
- Chị ổn chứ?
- Chỉ hơi mệt một chút
My đáp, ánh mắt mệt mỏi hướng về phía trước. Cô tự hỏi, tại sao mình lại phải để tâm đến chuyện của Bảo nhiều như thế trong khi cô còn rất nhiều việc còn chưa chạm đến
Tại căn tin, đám nữ sinh đều đang hoảng loạn lên vì một tên phá đám nhiều chân, có râu và hôi hám đang chạy lung tung trên sàn. Một vài bạn nữ hét toáng lên đến mức từ chỗ My với Thư cũng nghe thấy
- Aaaaaaa...gián kìa
- Cút đi, xùy xùy
- Đừng lại đây, Ôi mẹ ơi
Cùng lúc đó thì My với Thư cùng tiến vào và anh bạn gián cũng đang lao đến chỗ My, do cô không để ý mém tí thì anh bạn gián bị bẹp gí, My chỉ hơi khó chịu kêu lên rồi đi đến lấy đồ ăn
- Ui, tí thì bẩn dép
- Sao lại có gián trong nhà ăn thế?_ Thư tiến đến hỏi
- Là do Hải thả nó ra đấy_ Linh nói lớn khiến Hải nhận được tất tần tật những cái nhìn "thân thương" của các bạn nữ
- Ahaha, các bạn à, chỉ là một trò đùa thôi mà, mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-anh-yeu-em/2071339/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.