Cả lũ con gái nhanh chóng kéo nhau vào phòng của Thư để thay đồ. Căn phòng rộng rãi có lối để ra ban công, mang tông màu vàng ánh kim
-" Các chị thay đồ đi nhé " Thư cười nói với Linh, Vy và Nhi
-" Em không thay đồ à?" Linh thấy Thư cứ cầm bộ đồ bơi trong tay mà không thay nên hỏi
-" À, em với chị My sẽ thay ở phòng chị ấy, mọi người cứ tự nhiên nhé " Thư cười đáp lại Linh rồi kéo tay My ra ngoài
-" Có chuyện gì?" My thấy thái độ của Thư hơi lạ nên hỏi
-" Hình như nhà mình có trộm chị ạ " Thư thỉ thầm vào tai My
-" Trộm? Làm sao mà có được chứ?" My khó hiểu nhìn Thư
-" Thật đấy, em nghe thấy tiếng động kì lạ khi chị với anh Bảo đi lên lầu " Thư nói, giọng chắc nịch
-" Chắc là tiếng của xe đẩy thôi. Em nghĩ nhiều rồi đấy " My khẽ thở dài rồi cốc nhẹ vào trán Thư
-" Không đâu, em chắc chắn mà, chị nghi ngờ thính giác của em ư? " La ai thì chớ thính giác của Thư cực kì nhạy bén
-" Em thật sự nghe thấy một âm thanh khác sao? " My nghi hoặc nhìn Thư
-" Thật, tiếng của một đôi giày da nam " Thư nói ( T/g: Lạy thánh, chỉ tiếng giày mà đoán được cả chất liệu -_-)
-" Thật không? " My nói ánh mắt nghi ngờ với dòng suy nghĩ trong đầu
" Làm sao mà con bé có thể biết đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-anh-yeu-em/2071320/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.