Cẩm Nhung nhìn thấy Vân đi cùng Nguyên thì không khỏi kinh ngạc, không phải kia là cậu chủ của trang trại sinh thái Nguyên Minh kia sao. Mấy năm gần đây mở thêm bách hóa Nguyên Minh kinh doanh rất tốt! Trong lòng Nhung gợn lên tia nghi ngờ, bằng cách nào mà Vân lại quen được vị thiếu gia truyền kỳ đó chứ.
Phong nhìn thấy Vân đi cùng đàn anh khóa trên, rồi nghĩ lại khoảng cách của mình và Vân ngày càng giãn xa. Ánh mắt buồn bã hiện lên tia bất lực, cậu nhóc thở dài quay về lớp học. Nhìn ra được Phong không vui nhưng Nhung không thèm bận tâm nữa, cái cô gái này muốn quan tâm bây giờ là Nguyên. Nhung thấy Nguyên ngồi ở hàng ghế đá trước cửa khu ban giám hiệu thì vội vàng xuống chỗ Nguyên:
"Chào anh! Anh còn nhớ em không?"
Nguyên ngẩn người một lát khi thấy có người hỏi. Quả thật cậu không nhớ cô gái này là ai, thành ra lúng túng nói:
"Xin lỗi, mình không nhớ rõ lắm!"
"Anh nhanh quên thế? Anh còn nhớ cô con gái chú Lê quản lý trang trại Nguyên Minh."
"À thì ra em là nhóc mập ngốc nghếch đó hả? Anh nhớ rồi, xin lỗi nhé, tại cũng lâu rồi không gặp. Anh cứ tưởng em học ở trên đó cơ vậy mà lại học dưới này!"
Bị Nguyên gọi mình là nhóc mập ngốc, Nhung không vui nhưng cũng nhịn xuống tươi cười nói:
"Em mới chuyển về đây, học lớp A2"
Nguyên thầm nghĩ rồi mỉm cười. Nhung đang định nói gì đó mà bỗng tiếng trống báo giờ học mới vang lên. Nguyên khách sáo nói:
"Trống rồi, em vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-anh-yeu-em-tu-rat-lau-roi/501232/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.